Vào ngày bạn trai Ôn Tử Thần bảo vệ luận văn tốt nghiệp cao học, tôi gác lại công việc, vội vàng đến trường.
Qua tấm kính, tôi nhìn thấy trên màn hình phía sau hắn là lời cảm ơn trong bài luận văn:
“Cảm ơn người phụ nữ tôi yêu nhất đời này – Tiểu Nghi.”
Tôi đỏ bừng mặt vì lời tỏ tình công khai ấy, lập tức trốn vào phòng học bên cạnh, định tạo bất ngờ cho hắn.
Nhưng rồi tôi nghe thấy cuộc trò chuyện của hắn với mấy người bạn cùng phòng.
“Anh Thần, anh đỉnh thật đấy, dám công khai cảm ơn người yêu cũ, không sợ chị Giản Nghi phát hiện à?”
“Mày ngốc à? Cả hai người tên đều đọc là "Nghi", cô ta nhìn thấy cũng chỉ biết tự mình đa tình tưởng là nói mình thôi!”
“Nếu anh vẫn không quên được người cũ, sao không chia tay với Giản Nghi đi cho rồi?”
Tôi nhìn người đàn ông thường ngày cao quý, lạnh lùng kia nở nụ cười chế giễu:
“Tiền và người tự dâng đến tận cửa, tại sao tôi lại không nhận? Huống hồ Tiểu Nghi lại chính là người bên cạnh cô ta, bọn tôi lén lút còn tiện hơn nhiều.”