VẪN LUÔN LÀ ANH - 5

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Bước ra từ bệnh viện, cầm trên tay tờ giấy kết quả thai sản, tôi không biết phải làm gì.
 
Tôi về lại căn hộ, nhìn quanh những kỷ niệm giữa tôi và Ôn Tử Thần, sau đó lục lại những tờ giấy ghi chú ngày xưa hắn viết cho tôi ở quán cà phê.
 
Từ ngày đó, hắn chưa từng viết cho tôi thêm cái nào. Nhưng lúc đó đúng là hắn đã giúp tôi bước ra khỏi bóng tối thuở mới đi làm.
 
Tôi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn gọi điện cho Ôn Tử Thần, nhưng gọi mãi không ai bắt máy.
 
Tôi tự an ủi, giờ khuya rồi, chắc hắn để chế độ im lặng trong ký túc xá.
 
Thế nhưng, bất ngờ thay, một cuộc gọi đã được bắt máy sau đó vang lên một giọng nói trẻ con.
 
Tôi theo phản xạ cúp máy, suốt đêm không ngủ được.
 
Lúc gần sáng, Ôn Tử Thần gọi lại:
 
“Em để điện thoại ở chế độ im lặng trong ký túc xá, chị gọi cho em là vì em biết mình sai rồi đúng không?”
 
Hắn vẫn tự tin rằng tôi đang xuống nước, vẫn còn dối trá, không biết rằng trong mấy chục cuộc gọi của tôi, có một cuộc đã bị Tiểu Trí bắt máy.
 
“Tôi có thai rồi.” Tôi nói cho hắn biết, tôi không định dùng đứa bé để trói buộc hắn, chỉ là thấy hắn đối xử với mẹ con Lâm Thư Nghi như thế, trong lòng tôi vẫn còn một chút hy vọng.
 
Liệu nếu chúng tôi cũng có con, hắn sẽ quay lại như xưa?
 
“Phá đi, Tiểu Nghi.”
 
Một câu nói khiến tôi hoàn toàn tuyệt vọng.
 
“Tôi đã nói rồi, đừng gọi tôi là Tiểu Nghi! Cậu chẳng phải nói sẽ cưới tôi sao? Hay là chỉ thích sự yếu đuối và tiền của tôi?”
 
Câu hỏi của tôi rơi vào im lặng, hắn chỉ lặp lại hai chữ:
 
“Phá đi.”
 
“Được, chúng ta cũng chia tay.”
 
Tôi cúp máy, chặn tất cả liên lạc của hắn rồi đến bệnh viện.
 
Trước khi vào phòng phẫu thuật, tôi gọi điện cho ba:
 
“Ba, suất nghiên cứu sinh tiến sĩ mà trước đó con xin cho Ôn Tử Thần không cần giữ nữa đâu ạ.”
 
5.
 
Khi tỉnh lại lần nữa, lần này bên cạnh đã không còn Ôn Tử Thần.
 
Mở điện thoại ra thì thấy vô số cuộc gọi từ những số lạ, tôi lập tức chặn hết.
 
Không nghe lời khuyên của bác sĩ, xuất viện về nhà.
 
Tôi gọi một chiếc xe chở hàng, gom hết đồ đạc của Ôn Tử Thần để lại vào một cái thùng, ghi chú là người nhận trả phí.
 
Làm xong hết mọi thứ, trong lòng tôi mới thấy nhẹ nhõm đôi phần.
 
Mấy ngày nay vì chuyện của Ôn Tử Thần, tôi xin nghỉ làm mấy hôm, bây giờ mới có thời gian xem lại tin nhắn trong nhóm công ty.
 
Chỉ vừa nhìn qua, tôi đã giật mình tỉnh táo lại.
 
Tôi và Lâm Thư Nghi tuy trước đây là đồng nghiệp khá thân, nhưng do cùng đảm nhiệm vị trí thiết kế logo cho một dự án quan trọng của công ty nên đang cạnh tranh khốc liệt.
 
Vừa rồi công ty đột ngột dời cuộc họp vốn được lên kế hoạch vào hai ngày sau thành chiều nay.
 
Thông báo này lại do chính tổng giám đốc Triệu Quân gửi.
 
Nghĩ đến mối quan hệ giữa Lâm Thư Nghi và Triệu Quân, tôi lập tức hiểu đây là một cái bẫy.
 
Không màng đến cơn đau trong người mà vội vàng chạy đến công ty.
 
Khi tôi hổn hển đến phòng họp, cuộc họp vừa mới bắt đầu.
 
Thấy tôi đến, gương mặt Lâm Thư Nghi đầy vẻ kinh ngạc, miệng vẫn giả vờ quan tâm:
 
“Giản Nghii, cô khỏe chưa? Em bé vẫn ổn chứ?”
 
Câu nói đó khiến mọi người trong phòng họp đồng loạt nhìn về phía tôi với ánh mắt đầy khinh miệt.
 
Biết cô ta đang giở trò, tôi liền phản bác:
 
“Con ra sao chẳng phải cô biết rõ à? Hôm qua không phải cô còn ở cùng Ôn Tử Thần sao? Cô tưởng tôi còn nằm viện không đến được nên mới giở trò dời cuộc họp, tôi nói có đúng không?”
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo