VẪN LUÔN LÀ ANH - 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

2.
 
Chúng tôi cùng làm thiết kế logo sản phẩm trong một công ty. Cô ta không được mọi người quý mến, có tin đồn cô ta ngủ với tổng giám đốc Triệu Quân mới có được cơ hội như hôm nay.
 
Nếu không chỉ với tấm bằng cử nhân thì sẽ không đủ tiêu chuẩn vào làm, sau khi cô ta mang thai, tin đồn lại càng nhiều.
 
Nhưng tôi từng xem thiết kế của cô ấy, đứng ra bênh vực và chúng tôi trở thành bạn bè sau đó.
 
Tôi định bước tới an ủi thì Ôn Tử Thần lại nhanh hơn tôi một bước.
 
Bác sĩ cau mày giải thích với Lâm Thư Nghi: 
 
“Chúng tôi đang cố tìm nhóm máu thích hợp, nhưng ngân hàng máu không đủ.”
 
Tôi đỡ Lâm Thư Nghi đứng dậy, vỗ nhẹ an ủi cô ta.
 
“Là nhóm máu A đúng không? Có thể hiến tại chỗ không?” Ôn Tử Thần hỏi rất thành thạo.
 
“Có thể.”
 
Nghe bác sĩ trả lời, Ôn Tử Thần kéo tôi lại: 
 
“Cô ấy nhóm máu A, có thể hiến.”
 
Tôi nhìn Ôn Tử Thần, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng dù sao cũng là mạng người, tôi không từ chối.
 
“Đúng vậy, bác sĩ, cả hai chúng tôi đều nhóm máu A, có thể cùng hiến.”
 
“Em không hiến được!”
 
Ôn Tử Thần lập tức từ chối, thấy tôi và bác sĩ nghi ngờ, hắn giải thích:
 
“Hôm nay em uống rượu.”
 
Rất nhanh, tôi nằm trên giường chuẩn bị hiến máu.
 
Thấy thể trạng tôi gầy, bác sĩ khuyên chỉ cần lấy 400ml.
 
Nhưng vì kiệt sức cả thể chất lẫn tinh thần, tôi dần lịm đi.
 
Lúc mơ hồ, tôi nghe thấy tiếng Ôn Tử Thần.
 
“Tiểu Nghi.”
 
Tôi tưởng hắn gọi mình, định đáp trả lời nhưng lại có giọng nữ chen vào.
 
Sau đó tôi hoàn toàn mất đi ý thức trong câu nói cuối của Ôn Tử Thần:
 
“Tiểu Trí cần 800ml phải không? Bác sĩ, lấy 800 đi, cứu đứa bé quan trọng hơn.”
 
Lúc tỉnh lại, Ôn Tử Thần ngồi bên cạnh, vẻ mặt lo lắng.
 
“Bác sĩ nói chắc do chị dạo này bận quá, cộng thêm hiến máu nên mới ngất đi.”
 
Tôi không đáp, cố nhớ lại giọng nói nữ khi mình bất tỉnh.
 
Lúc này, Lâm Thư Nghi bế đứa con trai hơn một tuổi bước vào.
 
“Cảm ơn dì.”
 
Cậu bé ngoan ngoãn cảm ơn tôi rồi nhìn Ôn Tử Thần đầy hớn hở, định nói gì đó nhưng lại ngập ngừng, cuối cùng chỉ thốt ra:
 
“Chú ôm.”
 
Ôn Tử Thần không lập tức đồng ý mà nhìn tôi:
 
“Trước khi chị tỉnh lại em có trông đứa bé một lúc, Tiểu Trí quen em rồi.”
 
Thấy tôi không phản ứng, Ôn Tử Thần gọi tôi:“Tiểu Nghi.”
 
“Chuyện gì vậy?” Người đáp lại là… Lâm Thư Nghi.
 
Tôi nhìn hai người họ, lông mày càng nhíu chặt.
 
“Xin lỗi Giản Nghi, vì chữ cuối tên tôi cũng là Nghi, ở nhà hay gọi tôi là Tiểu Nghi, vừa rồi chỉ là phản xạ theo thói quen thôi.”
 
Lâm Thư Nghi lên tiếng giải thích.
 
Tôi không dễ bị qua mặt như vậy, nghĩ lại hành động của Ôn Tử Thần gần đây, trong lòng tôi nổi lên một suy đoán táo bạo.
 
Tôi giả vờ tin lời giải thích của Lâm Thư Nghi rồi quay sang Ôn Tử Thần.
 
"Tôi muốn về nhà nghỉ ngơi vài hôm, vừa hay cuối tuần rồi.”
 
Tôi và Ôn Tử Thần vẫn chưa định chuyện gì, ba tôi luôn từ chối gặp hắn, mẹ tôi mất nhiều năm nay nên cuối tuần tôi đều về thăm ba.
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo