Trong bữa cơm tối, ông chồng giáo sư nho nhã của tôi lại liên tục buột miệng mấy câu “vãi”, “đệt”, “m* nó”.
Ngay khoảnh khắc đó, tôi lập tức hiểu ra — anh ta ngoại tình rồi.
Bởi vì anh vốn cực kỳ ghét chửi thề. Trước đây chỉ vì tôi lỡ miệng nói một lần, anh đã dùng lạnh nhạt để hành hạ tinh thần tôi suốt nửa tháng.
Vậy rốt cuộc bắt đầu từ khi nào?
Trong đầu tôi bất chợt lóe lên hình ảnh của cô hàng xóm ba tháng trước, từng đến gõ cửa mượn b/a/o c/a/o s..u.
“Kinh Dung, nhà chị còn dư cái bao nào không? Nhà em hết mà lại quên mua.”
Lúc đó chồng tôi tuy kinh ngạc, nhưng vì phép lịch sự vẫn đưa cho cô ta một cái.
Cô ta lập tức hét toáng lên.
“Ôi trời, bao của anh xịn thế này, dùng xong có phải trả lại không vậy, soái ca?”
Chồng tôi hoảng hốt bỏ chạy, còn cô hàng xóm thì ôm bụng cười nghiêng ngả.
“Đệt, soái ca, sao anh lại ngại thế?”
Mãi đến khi tôi đi qua, cô ta mới ngượng ngùng ngậm miệng, lủi thủi quay về nhà.
Cô ấy xinh đẹp, da trắng, ngực lớn eo thon, thế nhưng miệng lại toàn thốt ra lời thô tục. Sau này tôi mới biết cô ta làm việc trong mấy chỗ giải trí về đêm.
Thế nhưng dạo gần đây, tôi lại chẳng thấy bóng dáng cô ấy đâu .