Không Níu Tay Kẻ Phản Bội - Chương 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 1
Trong bữa cơm tối, ông chồng giáo sư nho nhã của tôi lại liên tục buột miệng mấy câu “vãi”, “đệt”, “m* nó”.
 
Ngay khoảnh khắc đó, tôi lập tức hiểu ra — anh ta ngoại tình rồi.
 
Bởi vì anh vốn cực kỳ ghét chửi thề. Trước đây chỉ vì tôi lỡ miệng nói một lần, anh đã dùng lạnh nhạt để hành hạ tinh thần tôi suốt nửa tháng.
 
Vậy rốt cuộc bắt đầu từ khi nào?
 
Trong đầu tôi bất chợt lóe lên hình ảnh của cô hàng xóm ba tháng trước, từng đến gõ cửa mượn b/a/o c/a/o s..u.
 
“Kinh Dung, nhà chị còn dư cái bao nào không? Nhà em hết mà lại quên mua.”
 
Lúc đó chồng tôi tuy kinh ngạc, nhưng vì phép lịch sự vẫn đưa cho cô ta một cái.
 
Cô ta lập tức hét toáng lên.
 
“Ôi trời, bao của anh xịn thế này, dùng xong có phải trả lại không vậy, soái ca?”
 
Chồng tôi hoảng hốt bỏ chạy, còn cô hàng xóm thì ôm bụng cười nghiêng ngả.
 
“Đệt, soái ca, sao anh lại ngại thế?”
 
Mãi đến khi tôi đi qua, cô ta mới ngượng ngùng ngậm miệng, lủi thủi quay về nhà.
 
Cô ấy xinh đẹp, da trắng, ngực lớn eo thon, thế nhưng miệng lại toàn thốt ra lời thô tục. Sau này tôi mới biết cô ta làm việc trong mấy chỗ giải trí về đêm.
 
Thế nhưng dạo gần đây, tôi lại chẳng thấy bóng dáng cô ấy đâu .
 
1
 
Thấy tôi còn đang ngơ ngác, Diệp Thành Khê mới nhận ra hình như mình vừa buột miệng chửi thề.
 
“Vừa rồi bị học sinh chọc tức quá, hại anh lỡ lời.
 
Kinh Dung, em không biết đâu, học sinh bây giờ thật khó dạy, đứa nào đầu óc cũng lanh lẹ hơn cả anh, đúng là bộ não mới, xài mượt thật.”
 
Tôi lại sững sờ thêm một lần nữa.
 
Anh ấy thậm chí còn biết đùa cợt.
 
Đây là điều trước kia chưa từng xảy ra, anh luôn nghiêm nghị, chưa bao giờ mở miệng nói đùa.
 
Mỗi lần gặp học trò của anh, thế nào cũng có vài đứa thì thầm mách tôi:
 
“Cô ơi, thầy lúc nào cũng giữ bộ mặt nghiêm như vậy à?
 
Sao trêu thế nào cũng không cười, còn không cho bọn em đùa giỡn. Cô làm thế nào mà chịu nổi thế ạ?”
 
Tôi chỉ biết mỉm cười thay anh gỡ rối.
 
“Bởi vì thầy của các em dành nụ cười cho cô hết rồi mà~”
 
Nhờ vậy tôi nhận lại những ánh mắt ghen tỵ và thấu hiểu của lũ học trò.
 
Nhưng bây giờ nhìn lại, có vẻ như đã có người khác thay đổi anh quá nhiều rồi.
 
Nghĩ đến đây, trong lòng tôi trào dâng một cảm giác khó gọi tên.
 
Mười lăm năm kết hôn, tôi chưa bao giờ nghĩ chồng mình sẽ ngoại tình.
 
Bởi vì anh có tiền, có địa vị, có thể diện, lại yêu tôi, yêu con trai. Lý ra chẳng có lý do nào để phản bội cả.
 
Nhưng hiện thực không chút nể tình, tát cho tôi một bạt tai.
 
Là tôi quá tự tin.
 
Quên mất rằng, cho dù cuộc sống có hạnh phúc đến đâu, nếu mãi yên ả như mặt hồ phẳng lặng, chỉ cần một viên đá nhỏ cũng đủ tạo nên gợn sóng.
 
Hơn nữa còn khuấy động dữ dội.
 
Người có thể khiến ông chồng giáo sư nghiêm nghị của tôi liên tục buột miệng chửi thề, thậm chí học được cách trêu chọc, trong bóng hình của tôi ngày càng rõ rệt.
 
Tôi càng lúc càng tin chắc, đó chính là cô hàng xóm kia.
 
2
 
Lấy lại bình tĩnh, tôi mỉm cười như chẳng có chuyện gì.
 
“Bây giờ bọn trẻ tất nhiên đầu óc lanh lợi, đâu như hồi bọn mình, cái gì cũng theo quy củ, chỉ mong không phạm sai lầm là được, chứ chẳng dám nghĩ tới việc phá lệ để sáng tạo.”
 
Diệp Thành Khê thoáng ngạc nhiên nhìn tôi.
 
“Kinh Dung, em ngày càng thông suốt rồi đấy.”
 
Tôi còn tưởng anh đang khen mình, ai ngờ câu tiếp theo lại là:
 
“Nhưng mà cũng không hẳn tốt đâu, gần thành bà già cổ hủ rồi. Tốt nhất là phải giữ tâm thế trẻ trung một chút.
 
Không thì trông sẽ rất già đó.”
 
Trong đầu tôi “ầm” một tiếng.
 
Anh vừa nói gì cơ?
 
Anh đang chê tôi già sao?
 
Nhưng rõ ràng trước đây, khi tôi còn giữ tâm hồn trẻ trung, rủ anh cùng trải nghiệm mấy điều thú vị của giới trẻ, anh nói thế nào?
 
“Uống trà sữa là trò con gái nhỏ, em bốn mươi mấy tuổi rồi, sao còn trẻ con thế?”
 
“Những cái móc khóa dễ thương này sao em lại treo trong xe anh? Học trò anh mà thấy thì mất mặt lắm.”
 
“Em còn muốn đi hát, đi bar? Em điên rồi à? Mấy chỗ đó vừa bẩn vừa loạn, sao em có thể tới được? Còn dám rủ anh đi cùng nữa chứ!”
 
“…”
 
Kể từ đó, tôi không còn làm những việc ấy nữa, chỉ chuyên tâm làm một người vợ hiền mẹ đảm.
 
Vậy mà đến hôm nay, anh lại nói với tôi như thế sao?
 
Khi tôi trở thành dáng vẻ điềm tĩnh, ngoan hiền trong mắt anh, thì chính anh lại thay đổi!
 
Nếu trước đây tôi còn chút do dự về việc anh có ngoại tình hay không, thì giờ đây, tôi gần như có thể khẳng định một trăm phần trăm là anh đã phản bội.
 
“ Thành Khê, giáo sư Lâm, rốt cuộc là tôi cổ hủ, hay là anh bỗng dưng trẻ trung như thế?
 
Gần đây anh không chỉ tâm thái trẻ lại, mà còn biết ăn diện, cách nói chuyện cũng khác đi. Sao thế? Đang yêu rồi à?
 
Xem ra, đối phương chắc là một cô gái trẻ trung nhỉ?”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo