Anh trai tôi là nam chính mắc chứng tự kỷ, từ nhỏ đã không thích nói chuyện.
Mọi người đều nghĩ tôi sẽ chữa lành cho anh ấy, nhưng không ngờ…
Tôi muốn thử uống nước đậu, nhưng lại không dám, chợt nảy ra ý, bèn gọi cho anh một bát lớn. Chờ anh ấy uống xong một ngụm, liền háo hức hỏi: "Anh à, ngon không?"
Anh tôi hoảng hốt xua tay lia lịa.
Gia đình tôi cứ liên tục giục cưới, tôi bực mình, bắt đầu bịa chuyện: "Anh con tìm cho con tám người rồi, con còn chưa chọn xong đâu."
Mặt anh tôi đầy vẻ hoang mang: "??"
Bình luận trên màn hình trước mặt tôi lướt qua liên tục.
[Ha ha ha ha em gái bảo bối, em đang coi chứng tự kỷ của nam chính như lỗi bug để xài à!]
[Xem kìa, làm nam chính gấp đến mức suýt phải mở miệng nói chuyện rồi kìa!]
[Nam chính tự kỷ: Tôi là chuyên gia cõng nồi chuyên nghiệp chắc?]