Mẹ tôi chính là nữ chính trong một câu chuyện cứu rỗi.
Mười năm sau khi mẹ cứu rỗi thành công bố tôi.
Người con gái trắng ngần trong lòng ông — mối tình thanh xuân — đã trở về nước.
Đêm mẹ phải lên bàn phẫu thuật, bố lại biến mất suốt một ngày chỉ để đi dự sinh nhật con gái của bà ta.
Khoảnh khắc nghe tin ấy, mắt mẹ đỏ hoe, bàn tay run run vuốt nhẹ đầu tôi.
“Mẹ Yêu, đừng nghĩ đến việc cứu rỗi bất kỳ ai.”
“Trái tim của chúng ta, có thể dùng để cứu người, cũng có thể dùng để g/i/ế/t người.”