Chương 9
11
Ngày thứ hai sau khi Lý Tầm hôn mê, mẹ chính thức tiếp quản công ty.
Vốn dĩ đây là sự nghiệp do một tay mẹ dựng nên, bây giờ chẳng qua chỉ là vật về với chủ.
Tất cả tài sản động sản và bất động sản đều đã có đội ngũ luật sư chuyên nghiệp phụ trách kiểm kê.
Đến lúc ly hôn, mẹ sẽ buộc Lý Tầm ra đi tay trắng.
Còn về phần Giang Tuyết.
“Đây đều là quà anh ấy tặng tôi!” Gương mặt bà ta tiều tụy, hoảng loạn: “Tại sao tôi phải trả lại cho chị!”
“Tiền tiêu hết rồi đúng không?” Mẹ bình thản nhấp một ngụm cà phê: “Không cần biết cô làm cách nào, tóm lại mấy chục vạn này, tôi phải lấy lại.”
“Khoản chuyển khoản và quà tặng trong thời gian hôn nhân, chưa có sự cho phép của tôi. Đó là tài sản chung vợ chồng, tôi có quyền đòi lại.”
“Vậy thì hẹn gặp nhau ở tòa!” Giang Tuyết tức đỏ mặt: “Cùng là phụ nữ, chị nhất định phải tuyệt tình đến vậy sao!”
Mẹ khẽ mỉm cười:
“Tôi còn có thể tuyệt tình hơn nữa, cô có muốn nghe không?”
“Cô chẳng qua là nhìn trúng tiền bạc của Lý Tầm, muốn làm vợ nhà giàu. Đáng tiếc, giờ anh ta chẳng còn gì cả.”
“Hai người là cặp uyên ương khổ mệnh, tôi cũng không chia rẽ nữa. Nửa đời sau của Lý Tầm, nhờ cô chăm sóc.”
“À đúng rồi, nếu tôi đăng chuyện của hai người lên mạng, mọi người có phải sẽ buộc chặt cô với anh ta cả đời không? Như vậy thì chẳng cần lo phải chia tay nữa rồi.”
Mẹ giơ điện thoại lên, trên màn hình là đoạn clip đang hot của Giang Tuyết và Lý Tầm.
Cho dù ảnh của hai người đã bị làm mờ, vẫn có người nhận ra ngay.
【Tôi biết người này, hình như là sếp công ty tôi. Người phụ nữ kia trước đây anh ta còn giới thiệu là bạn…】
【Bà chủ của chúng tôi đặc biệt hiền lành, con gái cũng rất ngoan, vậy mà chồng lại ngoại tình…】
【Tra nam và tiểu tam đi bar về thì gặp tai nạn, đàn ông thì liệt, nhất định phải trói chặt chúng nó lại!】
【Có ai khui được info tiểu tam không? Nghe nói là bạn đại học, có thật không?】
【Nguyên phối hiền hậu hết mức, lại là câu chuyện phượng hoàng nam và tiểu thư nhà giàu.】
【Câu hỏi thường nhật: tra nam c/h/ế/t chưa? Tiểu tam với con gái cô ta giờ thế nào rồi?】
Giang Tuyết còn muốn mở miệng, nhưng khóe mắt lại thấy một đám người hùng hổ xông tới.
Người nhà bên nội vốn chẳng phải hạng dễ chọc.
Trước đây, Giang Tuyết ỷ có Lý Tầm chống lưng, chỗ nào cũng dám đối nghịch với bà nội.
Giờ Lý Tầm đã hôn mê liệt giường, nhà họ Lý tất nhiên sẽ tìm bà ta đòi tiền.
“Ôn Ninh—” Giang Tuyết hoảng loạn muốn nắm tay áo mẹ: “Chị thật sự không thể tha cho tôi sao? Tôi không có nhiều tiền thế, tiêu hết rồi.”
Mẹ thản nhiên gỡ từng ngón tay bà ta ra, khẽ mỉm cười.
“Không thể.”
Lý Tầm, mẹ sẽ xử lý.
Còn Giang Tuyết, mẹ cũng tuyệt đối không bỏ qua.
Ra khỏi quán cà phê, thấy tôi đang ngồi bên ngoài ăn kem, mẹ mới nở nụ cười.
“Xin lỗi vì để con đợi lâu, Dao Dao. Mẹ dẫn con đi xem phim nhé?”
Tôi cười híp mắt gật đầu.
Ánh chiều tà buông xuống, nắng vàng phủ lên vai hai mẹ con.
Tương lai trước mắt sáng sủa thênh thang.
Cái gọi là “nữ chính cứu rỗi”, chẳng những có thể cứu rỗi đàn ông, mà còn có thể cứu chính mình.
Cứu lấy bản thân hàng nghìn hàng vạn lần, thoát ra khỏi nước lửa, vực sâu.
Hết.