Sau khi bị ba mẹ bỏ rơi, bệnh trầm cảm của tôi tái phát.
Khi tôi chuẩn bị nhảy lầu, đột nhiên tôi nghe thấy một âm thanh kỳ lạ: “Con người, chị cũng bị vứt bỏ sao?”
“Nếu không vui thì có thể nói với mèo. Mèo có thể ôm chị một cái, chỉ cần một hộp pate thôi.”
Tôi quay đầu lại.
Nhìn thấy một con mèo tam thể đang giơ cái chân của nó lên với tôi.
Tôi nghĩ mình bị điên rồi.
Sau đó, nó kéo anh hàng xóm chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm đến trước mặt tôi:
“Cơ bụng, tám múi.
Chân dài, da trắng.
Quan trọng nhất là đực.
Rửa sạch rồi, mẹ, mẹ có muốn ăn không?”