Tam Hoa Và Nãi Đậu - Chương 11

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Mấy ngày trước vừa mới có tuyết, trên đất rất trơn.


Tôi không cẩn thận, cả người lẫn điện thoại đều ngã văng ra ngoài.


Tay quệt trên mặt đất, máu rỉ ra, mắt cá chân cũng rất đau.


Nhưng tôi không dám dừng lại một giây nào, tôi sợ chậm một giây thì sẽ không bao giờ gặp lại Tam Hoa và Nãi Đậu nữa.


Tôi đi theo vết máu, cuối cùng tìm thấy Tam Hoa trong thùng rác dưới lầu.


Mắt nó khép hờ, cơ thể lạnh ngắt, yếu ớt đến nỗi chỉ có thể thấy nó thở ra, không thấy nó hít vào.


Nhưng khi mở miệng, lại là lời an ủi tôi:


“Mẹ đừng khóc, mèo không đau.”


Tầm nhìn bị nước mắt làm mờ, tôi không nhìn rõ Tam Hoa, cũng không nhìn rõ đường.


Chỉ có thể dựa vào trí nhớ, không ngừng chạy về phía cổng khu chung cư.


“Tô Nghiên Nghiên, Tô Nghiên Nghiên…”


Tôi nghe thấy có người gọi tôi, điện thoại trong túi đang kêu, nhưng tôi không dám dừng lại.


“Tô Nghiên Nghiên, em đi đâu vậy?”


Một chiếc xe màu đen chắn ngang trước mặt tôi.


Cô Triệu thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, mặt đầy lo lắng.


Tôi như thấy được một cọng rơm cứu mạng, không cần biết cô ấy có đồng ý hay không, tôi trực tiếp nhét Tam Hoa từ cửa sổ xe vào lòng cô ấy.


“Cô.”


Vừa nói ra, tôi mới biết mình đã khóc dữ dội đến mức nào.


Giọng nói nghẹn ngào, gần như không thể phát ra tiếng:


“Mèo của em sắp chết rồi, cầu xin cô, cầu xin cô đưa nó đến bệnh viện, cứu nó.”


Tôi nhìn thấy cô Triệu cởi áo khoác ra, buộc vào vết thương của Tam Hoa.


Tôi biết, cô ấy đồng ý cứu Tam Hoa.


Không dám chậm trễ một giây nào, tôi cất bước chạy đi.


“Em đi đâu?”


Cô Triệu hỏi tôi.


Tôi nhớ cách đây không xa, có một quán thịt chó.


“Em đi cứu người thân của con.”


Tìm thấy quán thịt chó, tôi chạy thẳng đến sân sau, nhưng bị một nhân viên phục vụ chặn lại.


Tôi lấy điện thoại ra, cho cô ấy xem số dư trong điện thoại.


“Cầu xin cô, tôi chỉ cần chó của tôi, chỉ cần thả chó của tôi ra, số tiền này đều cho cô.”

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo