Tam Hoa Và Nãi Đậu - Chương 4

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tam Hoa ngửa đầu lên, cái đuôi dựng thẳng, bước đi lắc lư:


"Cơ bụng, tám múi.


Chân dài, da trắng.


Quan trọng nhất là, là đực."


Tam Hoa đi đến bên cạnh Nãi Đậu, còn đâm đâm người vào người nó, khoe khoang rằng mình đã giành chiến thắng lớn trong cuộc thi dỗ mẹ này.


“Thấy chưa! Mẹ chắc chắn sẽ thích.”


Nãi Đậu mắt lấp lánh như sao, sùng bái nhảy nhót quanh Tam Hoa.


Tôi đỡ chán cười khổ.


Biết làm sao bây giờ? Con của mình thì mình phải cưng chiều thôi!


Sau khi xin lỗi Tề Tụng, tôi bế Tam Hoa vào lòng để an ủi.


Tôi cảm thấy sinh vật nhỏ này đã trải qua một điều gì đó.


Nếu không, sao nó lại biết nhiều như vậy?


“Tam Hoa, tại sao hôm qua con lại xuất hiện trên sân thượng.


Đừng nói với mẹ là đi bắt chuột, chuột cũng không chạy lên sân thượng để hóng gió lạnh đâu.”


Tam Hoa ban đầu nhắm mắt lại như đang ngủ, nghe thấy vậy, nó vùng vẫy thoát ra khỏi vòng tay tôi, lao thẳng xuống gầm ghế sô pha.


Mặc cho tôi dỗ dành thế nào, nó cũng không chịu ra.


Tôi chỉ có thể giải quyết vấn đề thức ăn trước.


Trong tủ lạnh chỉ còn một hộp sủi cảo đông lạnh cuối cùng, tôi luộc xong rồi chia đều thành ba phần.


Vừa đặt xuống đất, cái miệng ống của Nãi Đậu đã cắm vào, điên cuồng hút vào.


Khi tôi ăn được cái sủi cảo thứ hai, nó đã ngậm cái bát rỗng, nhìn tôi với vẻ mặt mong chờ:


“Đói, đói, cún muốn ăn nữa.”


Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra làm mẹ thật sự không dễ dàng gì!


Ba và mẹ kế của tôi đi vội, không để lại một xu nào.


Tôi đã nhắn tin cho ông ấy, nhưng vẫn không có hồi âm.


Còn mẹ tôi.


Từ khi cuộc gọi được kết nối đến khi kết thúc, bà ấy vẫn luôn khóc.


Khóc than số mình khổ, hai lần gả chồng đều không gặp được người tốt.


Tôi nhắc đến tiền sinh hoạt, bà ấy khóc càng dữ dội hơn.


“Tất cả là do mẹ không tốt, không có khả năng cho con một cuộc sống tốt, con đừng trách mẹ nhé? Mẹ cũng không muốn như vậy, nhưng mẹ không có cách nào…”


Những lời sau đó, không phải là tôi không muốn nghe.


Tiếng ù ù đột ngột xuất hiện trong tai khiến tôi không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác.

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo