Sau khi c/h/ế/t được 10 năm, tôi lại sống lại.
Việc đầu tiên tôi làm là đi tìm con trai, người mà năm đó ly hôn tôi đã để lại cho chồng cũ nuôi dưỡng.
Trong tưởng tượng, tôi nghĩ sẽ gặp một thiếu niên lễ phép, khiêm nhường.
Thế nhưng, trước mắt lại là một thằng bé nhuộm tóc vàng, trốn học, đánh nhau, ngổ ngáo tùy tiện.
Trời như sập xuống.
Con trai bé bỏng mềm mại như chiếc bánh ngọt của tôi đâu rồi?
Tên đàn ông c/h/ế/t tiệt kia, nuôi con không ra gì thì mau trả quyền nuôi dưỡng lại cho tôi!