Tôi xuyên thành mẹ mình, đúng lúc ba ngoại tình và đang ầm ĩ chuyện ly hôn.
Trên tòa, giọng ông ta lạnh băng:
“Chúng ta sớm đã hết tình cảm.”
Tôi bật hết kỹ năng diễn xuất:
“Dù thế nào đi nữa, em vẫn sẽ chờ anh về nhà.”
Ba tức giận đến mất kiểm soát:
“Cô làm vậy cũn làm vô ích thôi!”
Tôi dịu dàng, mang theo chút bi thương:
“Anh muốn thế nào cũng được, nhưng ly hôn thì em không đồng ý.”
Ngày trước mẹ tôi vì muốn giành quyền nuôi tôi nên chấp nhận tay trắng ra đi, còn ba thì nhờ nhà tiểu tam mà phất lên như diều gặp gió.
Về sau tôi mới biết, ông ta cố tình giả vờ tranh giành quyền nuôi con để ép mẹ tôi chủ động từ bỏ tài sản.
Nhưng bây giờ thì khác…
Hehe.
Cứ kéo dài thôi! Người nóng ruột muốn ly hôn đâu phải tôi, xem ai kiên nhẫn hơn ai!