Nhóm dịch: Ngôi Sao Đi Lạc
Tình trang: Đang cập nhật
Cập nhật: 1 ngày trước
Lượt xem: 0
Lượt theo dõi: 0
Sau kỳ thi đại học, tôi dùng CCCD của mẹ để xin vào làm bảo mẫu cho một gia đình giàu có.
Cậu chủ Trang Chi Hiền cầm sơ yếu lý lịch đối chiếu với tôi: “Dì… đã 43 tuổi rồi sao?”
Tôi uốn một mái tóc xoăn mì tôm, mặc chiếc áo sơ mi hoa nhí, nói giọng địa phương đặc sệt: “Răng rứa, tuổi mụ tui cũng bốn mươi lăm rồi nớ, ở quê còn hai đứa con mười bảy, mười tám ni à!”
Về sau, khi tôi đi học đại học thì gặp lại Trang Chi Hiền.
Tan học, anh ép tôi vào góc tường: “45 tuổi? Hai đứa con? Học, học nữa, học mãi à?”
Tôi run rẩy nói: “Thầy ơi, có phải thầy nhận nhầm người rồi không?”
Ánh mắt của Trang Chi Hiền lóe lên ánh nhìn nguy hiểm, anh mỉm cười, nói: “Tôi vẫn thích nghe giọng địa phương của em hơn.”
Tôi: “Ui mạ ơi, thầy đừng có cho em rớt môn nghe…”
*Trong truyện, nữ chính nói giọng địa phương (Hà Nam, Trung Quốc). Khi chuyển ngữ, editor có chuyển sang giọng miền Trung Việt Nam để tạo cảm giác gần gũi hơn. Editor là người miền Nam nên dùng tiếng địa phương có thể chưa chuẩn, mong mọi người góp ý nhẹ nhàng để bản chuyển ngữ được tốt hơn nha! ⭐️✨