Người giúp việc mới vừa đến đã tỏ ra siêng năng, nấu ăn lại cực khéo.
Trong bữa tối, khi cô ta bưng bát canh cho chồng tôi, ngón út còn cố tình khẽ cong lên.
Tôi lập tức hất tung bàn ăn, đứng phắt dậy và tát thẳng vào mặt cô ta.
Cả nhà sững sờ.
Chồng tôi đập bàn, gầm lên với tôi:
“Cô điên rồi sao! Mau xin lỗi dì Vương ngay!”
Bố mẹ chồng cũng trách móc tôi cay nghiệt, nói tôi không dung nổi một người làm.
Dì Vương ôm mặt, nước mắt rưng rưng, lộ vẻ ấm ức nhìn tôi.
Tôi lạnh giọng nói:
“Cho cô ta nghỉ. Nếu không, ly hôn.”