Chương này đã bị khóa!

MỞ KHÓA NGAY?

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 38: Uy hiếp (2)

Bình thường Diêm Ngọc rất hiếm khi chạy đến trường đại học của Diêm Thủy Chi. Mặc dù đó cũng là trường học cũ của anh nhưng mỗi lần anh ghé qua đó một chuyến, học sinh trong trường đều đưa ra vẻ mặt ngầm hiểu lầm nhau, cho rằng anh đến đây tìm Tô Manh Manh làm Diêm Ngọc rất khó chịu.

Em gái: [Anh, anh có xem tin nhắn em gửi chưa? Có thể bắt lấy kẻ đứng sau chuyện này được không, em đoán người nọ sẽ còn tiếp tục giở trò.]

Em gái: [Tuyệt đối không thể tùy tiện cho qua như vậy, anh, anh có thể làm chút gì đó được không?]

Diêm Thủy Chi còn tưởng anh cô liên tục không phản ứng là vì không muốn ra tay.

Ngọc: [Anh không nói không xử lý, chỉ là đang suy nghĩ công việc.]

Ngọc: [Chuyện em nói anh đã biết. Anh sẽ giải quyết, em ngủ sớm chút đi. Ngủ ngon.]

Anh cô mà trả lời như vậy thì chắc chắn sẽ xử lý. Diêm Thủy Chi đã yên tâm.

Em gái: [Vậy anh định lúc nào mới làm rõ?]

Ngọc: [Còn mấy ngày nữa tụi em tổ chức tiệc liên hoan tối?]

Em gái: [Còn khoảng năm ngày…]

Ngọc: [Anh sẽ đính chính ngay trong bữa tiệc tối đó.]

Em gái: [Ok! Vậy nên, anh, anh sẽ đến xem tụi em biểu diễn chứ?]

Em gái: [Hì hì, đã quên mất điểm quan trọng nhất, có đi cùng chị Cầm Tiện đến không?]

Ngọc: [Có.]

Bên này Diêm Thủy Chi vừa trao đổi với Diêm Ngọc xong, Diêm Ngọc lập tức bắt tay vào việc điều tra tin đồn.

Còn ở bên phía Cầm Tiện, đã khuya lắm rồi mà cô vẫn không ngủ được, cứ luôn nhớ đến chi tiết khác thường ở chỗ em gái. Cô đứng dậy đi nấu một chút đồ ăn.

Cầm Tiện mới vừa nấu xong, để điện thoại di động qua một bên ăn, đột nhiên nghe điện thoại di động báo có một số lạ điện tới. Cầm Tiện do dự mãi, cuối cùng vẫn nghe điện thoại, có thể chỉ là gọi chào hàng quảng cáo thôi, bắt máy trả lời qua loa rồi cúp…

“A lô, xin hỏi ai đó?”

“Ha ha.” Phía đối diện truyền tới một giọng nói rất khó nghe. Cầm Tiện ngẩn ra một lát, rất nhanh đã nhận ra đối phương dùng thiết bị thay đổi âm thanh để chuyển đổi giọng nói.

Cầm Tiện không hiểu sao lại sinh ra cảm giác nguy cơ, giữa việc cúp điện thoại và ghi âm, cô đã ấn nút ghi âm lại cuộc trò chuyện.

“Ai đó?” Cầm Tiện cảnh giác hỏi.

“Tôi là ai không quan trọng, quan trọng nhất là, nếu cô không dựa theo lời tôi nói mà làm thì em gái của cô sẽ… chậc chậc.” Hai chữ “chậc chậc” ý tứ sâu xa, như là uy hiếp trắng trợn.

Cầm Tiện nhíu mày, cô vốn đang lo chuyện bên chỗ em gái, bây giờ người xa lạ này gọi điện thoại tới, còn nhắc đến A Mộ.

“Các người bắt cóc em gái tôi làm con tin đúng không?”

“Sao có thể làm vậy được. Tôi chỉ là có lòng tốt muốn nhắc nhở cô. Em gái cô đang bị giày vò bởi những lời đồn trong trường, không biết chừng còn bị bạn học ăn hiếp, cô có chú ý đến cánh tay của cô ta không? Ha ha.” Tiếng người cười ở đầu bên kia điện thoại làm Cầm Tiện sinh lòng sợ hãi:

“Rốt cuộc các người muốn nói cái gì?”

“Không muốn em gái cô phải chịu đựng nỗi đau lớn hơn thì phải làm theo lời tôi nói.”

Cầm Tiện hít sâu một hơi: “Các người muốn tôi làm gì?”

“Rất đơn giản, tôi gửi cho cô một số điện thoại, cô thêm bạn với người kia đi, ghi chú tên thật của cô, đồng thời còn phải hòa nhã, dùng lời thiện chí nhận lỗi với cô ấy.” 

Người đối diện cười ha ha, cố giả giọng của người già, giọng cười kia nghe qua có chút kinh khủng: “Tạm thời cứ làm chuyện này trước đi. Những chuyện khác tôi vẫn chưa nghĩ ra.”

“Được.” Cầm Tiện không chút do dự đồng ý, chuyện này cũng không khó làm, hơn nữa cô cần một chút thời gian hòa hoãn để đi tìm hiểu tình hình bên chỗ A Mộ.

A Mộ không chịu nói trên Weibo, gọi điện thoại cũng khăng khăng không nói, cô chỉ còn nước đích thân đi một chuyến đến trường học.

Đầu tiên cô muốn xem thử rốt cuộc trên cánh tay A Mộ có cái gì.

Đối phương bởi vì cô đồng ý một cách dứt khoát mà tâm trạng có vẻ như rất tốt: “Hừ, coi như cô thức thời.”

Cầm Tiện nghe đối phương báo số điện thoại, ghi lại, sau khi người nọ cúp máy, cô gọi ngược lại thì phát hiện số máy không có.

Xem ra người nọ rất cẩn thận, cũng không biết bản ghi âm trong điện thoại cô có phát huy được chút công dụng nào không.

Bây giờ chuyện quan trọng hàng đầu là phải xem coi số điện thoại mà người kia bảo cô thêm bạn là của ai.

Sao lại phải dùng giọng điệu hòa nhã, lời hay ý đẹp nhận lỗi?

Cầm Tiện nhập số điện thoại vào, tìm ra một kết quả. Cô nhìn avatar của tài khoản này, cứ cảm thấy quen quen.

Cô mở tài khoản chính của mình ra, xem những người mà cô từ chối thêm bạn, giật mình phát hiện đây là cái số đã bị cô từ chối thêm bạn ngày đó.

Khi ấy Diêm Ngọc lại gần nhìn thoáng qua, khuyên cô đừng nên thêm bạn mấy kẻ xa lạ không quen biết, đối phương có thể là kẻ lừa đảo.

Chẳng lẽ việc cô từ chối một kẻ lừa đảo đã chọc đến đội ngũ lừa đảo sau lưng kẻ lừa đảo ấy?

Cầm Tiện động não một chút, dùng tài khoản phụ của mình gửi lời mời kết bạn, ghi chú trong tin nhắn: “Thật xin lỗi, tôi là Cầm Tiện.”

Cô cứ tưởng còn phải đợi một thời gian nữa mới được duyệt lời mời kết bạn, không ngờ sau khi cô gửi thêm bạn, bên kia trong giây lát đã đồng ý.

Số điện thoại này là của ai… là định gạt tiền cô sao? Cô dùng tài khoản phụ thêm bạn, tài khoản phụ không có nhiều thông tin thật, chắc là sẽ không bị gì đâu nhỉ?

Cầm Tiện tập trung nhìn vào khung chat, phát hiện đối phương đang soạn tin nhắn, cô liền kiên nhẫn đợi một chút. 

Nếu là lừa đảo thì cô sẽ báo cảnh sát ngay.

Bây giờ điều cô đang nghĩ là, vừa rồi kẻ xa lạ kia gọi điện thoại tới có tính là điện thoại uy hiếp đe dọa hay không? Hình như không được tính nhỉ, nếu như được tính thì cô sẽ có thể trực tiếp đi báo cảnh sát.

Tôi mới không yếu đuối: [Chị… là chị Cầm Tiện thật sao? Sao chị lại đột nhiên muốn kết bạn với em?]

Không còn cọng lông nào để rụng: [Tôi chính là Cầm Tiện, cô là ai? Chẳng lẽ cô không biết tôi sẽ thêm bạn cô? Là đồng bọn của cô uy hiếp tôi phải thêm bạn. Lấy an nguy của em gái tôi ra uy hiếp đó.]

Cầm Tiện không biết đối phương là ai, cũng không biết rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra, đương nhiên cũng sẽ không khách sáo với người này.

Tôi mới không yếu đuối: [Chị Cầm Tiện, chị nói gì vậy? Em là Tô Manh Manh đây. Đồng bọn gì? Em không hiểu.]

Tô Manh Manh?

Cầm Tiện xem xong hơi khó hiểu.

Tôi mới không yếu đuối: [Đã xảy ra chuyện gì? Chị Cầm Tiện, không phải chị đang gặp khó khăn đấy chứ? Có người uy hiếp chị… bắt chị phải thêm bạn em sao?]

Cầm Tiện cũng đang muốn hỏi câu này.

Cái kẻ gọi điện thoại cho cô rốt cuộc là có chuyện gì? Tại sao lại muốn cô kết bạn với nick của Tô Manh Manh.

Người này thật sự là Tô Manh Manh sao?

Cầm Tiện còn hơi nghi ngờ: [Em thật sự là Tô Manh Manh sao? Có thể mở video lên chứng minh không?]

Cô vừa bấm gọi video qua, bên kia lập tức bắt máy, người xuất hiện trong video đúng thật là Tô Manh Manh. Chắc là Tô Manh Manh đang ở trong phòng cô ấy, đang ngồi trước bàn đọc sách, một đôi mắt long lanh ngập nước tò mò nhìn vào ống kính.

“Chị Cầm Tiện? Chị sao rồi? Em mở video rồi này, bây giờ đã tin em là Tô Manh Manh chưa.” Giọng Tô Manh Manh đầy vẻ khó hiểu, nhưng tiếng nói phát ra lại rất êm tai.

Trong lúc nhất thời Cầm Tiện hơi khó hiểu.

Cô quyết định nói thật: “Em không có bị hack tài khoản chứ? Một tài khoản khác của chị nhận được yêu cầu kết bạn của em nhưng khi ấy chị tưởng là lừa đảo quấy rối gì đó nên mới từ chối, còn cài thêm câu hỏi kiểm duyệt.”

Mặt Tô Manh Manh giống như bừng tỉnh hiểu ra: “À! Không có bị hack nick gì đâu! Lúc đó em xem gợi ý những người bạn có thể quen, thấy ảnh avatar của nick kia rất đẹp nên mới gửi yêu cầu kết bạn… không ngờ, thì ra nick đó là của chị Cầm Tiện, em đã làm phiền chị Cầm Tiện rồi sao?”

Cô ấy dè dặt hỏi.

Cầm Tiện lắc đầu: “Không có. Chỉ là chị không rõ, vì sao người gọi điện cho chị lại phải uy hiếp chị thêm bạn. Chị nghĩ không ra. Đối phương còn đặc biệt thay đổi giọng nói, chị thậm chí còn không biết đối phương là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, với lại số điện thoại đang dùng hình như cũng là số ảo, sau khi cúp máy gọi lại thì báo là số máy không có.”

“Em nhớ lại xem, người đó có phải là người quen của em không?” Cầm Tiện nghĩ mãi không ra.

Cô biết kịch bản nhưng không biết chi tiết, cũng không tìm thấy tình tiết tương tự như hiện tại ở trong cốt truyện.

Cô ngược lại có biết một chút xu hướng phát triển tiếp theo của kịch bản, nhưng trước khi kịch bản phát triển đến lúc đó, cô sẽ không biết những chi tiết phát sinh ở giữa.

Tô Manh Manh trợn tròn mắt: “Sao em lại quen người hèn hạ như vậy! Em chắc chắn sẽ không cho phép người quen bên cạnh em làm ra những chuyện như vậy!”

Phản ứng của Tô Manh Manh cứ như là cô đang đổ oan cho cô ấy vậy.

Cầm Tiện vốn chỉ định hỏi thử, coi có tìm ra manh mối gì không, cũng không có nghi ngờ chuyện này có liên quan đến cô ấy.

“Được rồi.” Cầm Tiện có chút uể oải: “Chuyện người nọ bảo chị làm chị đã làm xong, thật ngại quá, bây giờ tâm trạng chị đang bất ổn, không thể hàn huyên nhiều được.”

“Chị Cầm Tiện, tâm trạng chị bất ổn có thể kể cho em nghe không. Trước đó là do em thấy avatar của chị đẹp nên mới muốn thêm bạn, cũng là vì tâm trạng của em đang bất ổn muốn tìm người trò chuyện. Khi tâm trạng không vui, cứ kể hết những chuyện không vui trong lòng ra là được ấy mà! Em tình nguyện làm hốc cây cho chị Cầm Tiện trút bầu tâm sự.” Tô Manh Manh phát huy mặt tích cực mang năng lượng  ấm áp như mặt trời nhỏ của cô ấy, mặc dù gương mặt tái nhợt nhưng ánh mắt lại rất có sức sống, dùng giọng trẻ con mềm mại nói lời khích lệ an ủi.

Cầm Tiện cười gượng: “Rất cảm ơn ý tốt của em, khi tâm trạng của chị không tốt chỉ muốn yên tĩnh một mình.”

Cầm Tiện thấy Tô Manh Manh giống như còn muốn nói gì đó, quả quyết tắt cuộc gọi video. Cô phát hiện lúc đối diện với ý tốt của Tô Manh Manh phải nên từ chối ngay lần đầu tiên, nếu không Tô Manh Manh có thể sẽ tiến vào trạng thái kiểu như “chị không nhận lòng tốt của em em thật khó chịu em muốn phát bệnh”.

Cô cũng không đánh giá như vậy là xấu, có thể Tô Manh Manh thật sự là một vầng mặt trời nhỏ rất nhiệt tình, nhưng có đôi khi nhồi nhét lòng tốt quá mức lại khiến cho người ta cảm thấy bí bách không thở nổi.

Không thể đợi được, sáng sớm mai cô sẽ ghé qua trường học của A Mộ xem thử.

Cuộc gọi video kết thúc rất đột ngột. Tô Manh Manh nhìn màn hình tối đen, thoát ra qua cửa sổ chat của Diêm Ngọc xem. Anh vẫn như cũ không phản hồi tin nhắn của cô ấy. Tô Manh Manh ưu sầu thở dài một hơi.

Bây giờ đã rất khuya, cô ấy cũng định đi ngủ. Lúc này Bành Tĩnh Hàm đi tới, gõ cửa phòng cô ấy, mang một ít trái cây tươi ướp lạnh tới.

Tô Manh Manh nặn ra một nụ cười: “Mình sắp ngủ rồi, cậu còn mang trái cây tới cho mình nữa.”

Bành Tĩnh Hàm cũng cười, hỏi cô ấy: “Cầm Tiện có thêm bạn với cậu chưa?”

“Rồi. Mình cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chị Cầm Tiện đột nhiên chủ động gửi yêu cầu kết bạn cho mình. Nhưng hình như chị Cầm Tiện dùng tài khoản phụ.” Tô Manh Manh nhẹ giọng đáp.

Cuối cùng cô ấy cũng không có hỏi ra câu “sao cậu biết chị Cầm Tiện sẽ thêm bạn mình”, trong lòng cô ấy đã có đáp án, hơn nữa cô ấy còn quyết định sẽ làm như không biết gì cả.





Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 30 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo