Chương này đã bị khóa!

MỞ KHÓA NGAY?

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

 

Cầm Tiện đứng lên phủi phủi bụi trên người, đúng lúc kính cửa sổ xe hạ xuống, người trong xe là Diêm Ngọc.

Diêm Ngọc nhìn lại, hỏi: “Cô ở đây làm gì?”

“Giúp cha đi ship đồ ăn, lúc về xe điện hết điện nên phải dẫn bộ. Tôi dẫn xe mệt mới dừng lại nghỉ một chút.” Cầm Tiện kể lại chi tiết tình huống.

Anh đã xem tin nhắn cô gửi cho anh chưa? Nhìn phản ứng của anh, hình như vẫn chưa xem nhỉ.

“Tôi dang định dẫn xe đi tiếp.” Cầm Tiện nghỉ ngơi đủ rồi, Diêm Ngọc cũng chỉ là trùng hợp đi ngang qua, cho dù anh không châm chọc cô thì anh cũng phải rời khỏi đây.

“Với chút thể lực này của cô, chưa đợi cô tìm được chỗ nạp điện cô đã đổ gục ven đường rồi.” Diêm Ngọc nói chuyện quả nhiên cũng không hợp tình người như thế.

Nhưng Cầm Tiện vi diệu phát hiện, lúc anh nói ra lời này cũng không khiến cô cảm thấy phản cảm đến vậy, có lẽ cô đã chấp nhận cái thiết lập nhân vật này của Diêm Ngọc.

Rất khó nghe được lời gì hayho từ miệng anh.

Cầm Tiện bất đắc dĩ đáp lại anh: “Vậy cũng không còn cách nào. Tôi sẽ chú ý nghỉ ngơi, nên sẽ không có khả năng mệt đến độ té xỉu dọc đường.”

“Lên xe đi.” Diêm Ngọc thật sự không nhìn được.

“Lên xe làm gì?” Cầm Tiện hơi khó hiểu: “Tôi đang định dẫn xe đi tiếp.”

“Tôi sẽ gọi người giúp cô đưa xe đến chỗ có thể sạc điện.” Diêm Ngọc lại một lần nữa nói một đằng nghĩ một nẻo: “Cô đừng có hiểu lầm, thấy một người bạn xe hết điện chỉ có thể dẫn bộ, người bình thường đều sẽ đề nghị giúp đỡ. Tôi mới không phải đặc biệt vì cô…”

Cầm Tiện không có tưởng tượng cái gì, hơn nữa bây giờ cô đại khái cũng đã đoán được nguyên nhân vì sao Diêm Ngọc đối xử tốt với cô, cũng không sợ anh đối xử tốt với cô.

Mới không phải người bình thường đều sẽ giúp đỡ… Cô cũng không biết phải nói phản ứng của Phương Viêm là bình thường hay là cách hành xử của Diêm Ngọc mới là bình thường, nhưng ngoài miệng Diêm Ngọc nói chuyện khó nghe vậy thôi chứ anh vẫn sẽ giúp cô.

Phương Viêm ngoài miệng thì nói rất muốn giúp cô nhưng lại có thể nhìn cô dẫn xe dưới ánh mặt trời gay gắt, còn nói móc cô.

Cầm Tiện so sánh một phen, tâm trạng phức tạp.

Diêm Ngọc đồng ý giúp đỡ, Cầm Tiện cũng sẽ không mạnh miệng từ chối, vả lại đúng lúc cô đang muốn hỏi xem Diêm Ngọc đã xem tin nhắn của cô chưa.

Sau khi Cầm Tiện lên xe, Diêm Ngọc lập tức gọi điện thoại liên hệ người đến giúp cô xử lý chiếc xe hết điện.

Trong xe đang bật máy lạnh, hơi lạnh quét tới xua tan cảm giác khô nóng trên người Cầm Tiện, gương mặt phơi nắng đến đỏ bừng của cô cũng trở lại bình thường, người cũng nhẹ nhàng khoan khoái hẳn.

Lúc này cô đột nhiên rất muốn ăn một chút đồ lạnh…

Môi Cầm Tiện hơi khô nứt, cô phơi nắng lâu nên môi rất khô.

“Đi ra ngoài không biết kiểm tra coi lượng điện trên xe có đủ không à?” Diêm Ngọc bên kia gọi điện thoại kêu người xong, nhìn cô mặt mày đờ đẫn nhìn điều hòa, cũng biết cô bị nắng chiếu gắt cỡ nào, người vừa nóng vừa mệt.

Cầm Tiện khẽ liếm bờ môi khô khốc: “Chắc là chai pin rồi, lúc xem hình như là pin đầy.”

“Nói cha cô đăng ký liên kết với nền tảng ship đồ ăn đi.” Diêm Ngọc nhíu mày.

“Cha tôi đúng là có nghĩ tới chuyện này, chỉ là đang đợi mở tiệm xong hoàn tất các loại thủ tục giấy tờ rồi mới làm tới.” Cầm Tiện khéo léo giải thích: “Hôm nay thật sự rất cảm ơn anh.”

“Tôi chỉ là trùng hợp đi ngang qua thôi.” Diêm Ngọc vừa muốn cho cô biết tình cảm của anh lại vừa sợ cô biết, rất là mâu thuẫn.

“Thật ra vừa rồi cũng có một người trùng hợp đi ngang qua, cũng là một bạn học đã biết tôi một thời gian khá dài.” Cầm Tiện phẩy tay, vô cùng bất lực: “Anh ta dừng lại nói móc tôi, sau đó rời đi. Đúng là không hiểu rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì, không giúp thì không giúp, tôi cũng không cảm thấy gì, vậy mà còn nói móc tôi nữa là sao?”

Diêm Ngọc nhạy bén ngửi được mùi của tình địch: “Người kia là ai?”

Anh nhớ công việc làm gia sư cho Đồng Học và Đồng Nhạc ở nhà họ Đồng lần trước cũng là của một người bạn giới thiệu cho cô.

“À, anh không biết người này đâu, sau khi tôi ra nước ngoài rồi mới biết, anh ta tên là Phương Viêm.” Cầm Tiện không hề giấu diếm: “Công việc lần trước cũng là của anh ta giới thiệu.”

“Anh ta còn muốn giới thiệu công việc khác cho tôi, mong tôi có thể nhận công việc anh ta giới thiệu, nhưng tôi không muốn nợ ân tình của anh ta, vẫn từ chối. Anh ta có chút kỳ cục, giống như là rất mong tôi nhận những công việc kia.”

Diêm Ngọc cẩn thận quan sát thái độ lẫn giọng điệu của Cầm Tiện khi nhắc đến Phương Viêm, sau khi xác định thái độ của Cầm Tiện với Phương Viêm chỉ là bạn bè bình thường mới yên tâm hơn một chút.

Trực giác của anh mách bảo anh rằng, người đàn ông tên là Phương Viêm đó có tâm tư khác thường với cô.

“Nếu như cô thật sự cần việc thì tôi có thể giới thiệu cho cô.” Mấy ngày nay Diêm Ngọc cũng đang nghĩ vấn đề này.

“Nếu có đương nhiên càng tốt, còn nếu không có thì bây giờ tôi sẽ tập trung nghĩ xem phải làm sao để anh cười, cũng rất tốt.” Bây giờ suy nghĩ của Cầm Tiện đã thay đổi, dù sao rõ ràng cô đã kiếm được tiền thật, suy nghĩ có thể không thay đổi sao?

“Thật ra trước đây anh nói rất đúng, chỉ là khi đó tôi vì một số nguyên nhân nên mới tưởng rằng anh đang đào bẫy hố tôi.” Cầm Tiện nhìn quang cảnh đường phố ngoài cửa xe: “Nếu phải so sánh giữa đi tìm việc làm và chuyên tâm tìm cách làm anh cười thì làm anh cười đúng là có giá trị hơn.”

Diêm Ngọc thật sự tò mò, “một số nguyên nhân” mà cô nói là cái gì.

Nhưng anh lại không nhịn được kiêu ngạo hừ một tiếng:

“Bây giờ cô biết cũng không muộn.” 

“Tôi có một người bạn cũng đang cần thầy dạy kèm đàn dương cầm cho con ở nhà, đứa nhỏ kia chững chạc hơn hai anh em sinh đôi kia nhiều. Tôi cũng bảo đảm nhân phẩm cho bạn mình, nếu cô đồng ý đến chỗ anh ta làm thì tôi có thể cam đoan cô sẽ không bị bắt nạt.” Diêm Ngọc nghiêm túc phân tích một phen: “Theo tôi được biết, đứa trẻ kia và hai anh em sinh đôi ấy cùng tham gia một cuộc thi đàn dương cầm. Chẳng lẽ cô không cảm thấy, nếu như đứa trẻ mà cô chỉ dạy có thể nghiền ép hai anh em sinh đôi kia sẽ rất sảng khoái à?”

Cầm Tiện lấy lại tinh thần, phát hiện hình như tâm muốn trả thù Đồng Học và Đồng Nhạc của anh rất mạnh… 

Cô bị hai anh em sinh đôi kia bắt nạt, sao anh còn giận hơn cả bản thân cô nữa? Quả nhiên, có phải là do anh cảm thấy cô chỉ có thể bị anh bắt chẹt bị anh kiểm soát thôi?

Người vốn phải bị anh trả thù lại bị người ta giành ức hiếp trước, với Diêm Ngọc người có tính cách không sao hiểu thấu này mà nói, có thể nào cũng là một loại sỉ nhục?

“Để tôi suy nghĩ một chút.” Cầm Tiện không có nhận liền: “Nhắc đến cũng lạ. Bây giờ tôi càng muốn làm anh cười hơn.”

Diêm Ngọc mừng thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt lại không lộ ra cảm xúc gì, mấy ngón tay đang cầm vô lăng vui vẻ nhịp nhịp.

Xe điện đã được đưa đi sạc điện, Diêm Ngọc chở cô vào trong cửa hàng sạc điện. Trên đường đi anh đậu xe bên ngoài tiệm bán kem ly làm Cầm Tiện cảm thấy hơi lạ, bởi vì anh là người đặc biệt không thích ăn kem.

“Tôi muốn mua cho em gái tôi một ly kem.” Diêm Ngọc giải thích: “Cô có muốn ăn một ly không?”

Thì ra là muốn mua kem ly cho Diêm Thủy Chi, còn tưởng anh muốn ăn cơ đấy.

Mắt Cầm Tiện sáng lên, rất vui vẻ nói: “Tôi còn định đợi lát nữa xuống xe sẽ đi mua mấy món đồ lạnh ăn đây!”

Hai người xuống xe, Cầm Tiện chọn một ly kem xoài, còn Diêm Ngọc sau khi xem điện thoại xong liền “chậc” một tiếng.

“Không phải anh muốn mua cho em gái anh một ly kem sao?” Cầm Tiện chọn món xong rồi nhưng Diêm Ngọc vẫn chưa nói muốn lấy kem gì.

“Hỏi em ấy muốn ăn vị gì, em ấy lại đổi ý bảo không muốn ăn.” Giọng điệu Diêm Ngọc giống như là rất ghét bỏ đứa em gái hay thay đổi này: “Kệ em ấy đi, lần nào cũng thế.”

Cầm Tiện ngẫm nghĩ rồi nói: “Chắc là vì thời tiết quá nóng, mang kem ly từ đây đi đến trường học sẽ tan hết. Cũng có thể là do em ấy đột nhiên phát hiện gần trường có chỗ mua.”

Diêm Ngọc chột dạ dời mắt nhìn sang chỗ khác: “Chắc vậy. Ai hiểu được em ấy.”

Cầm Tiện cầm kem ly quay lại xe, thích thú ăn, cảm giác thể lực đã khôi phục lại trăm phần trăm.

Diêm Ngọc qua kính chiếu hậu nhìn ra phía sau thấy được, phát hiện cô đã có sức sống trở lại, cũng yên tâm hơn nhiều.

“Đúng rồi, tôi vốn đang định hỏi anh… anh có xem tin nhắn tôi gửi cho anh chưa?” Cầm Tiện suýt nữa đã quên mất chuyện này: “Tôi và Kha Thụ đã thảo luận nghiên cứu qua, cũng đã đưa ra được kết luận.”

Diêm Ngọc có hai cái điện thoại, xài rất nhiều số. Nhưng số điện thoại kia của anh chỉ thêm bạn mỗi Cầm Tiện, còn dùng hẳn một cái điện thoại riêng.

Cái điện thoại kia bị anh để ở trong nhà sạc điện không có mang ra, quan trọng nhất là, anh cũng không ngờ cô lại thảo luận với bạn thân cô đưa ra kết quả nhanh như vậy.

Diêm Ngọc liên tưởng đến bộ não chậm chạp y như khúc gỗ của cô, cũng không có bất kỳ hy vọng gì với kết luận của cô, tám mươi phần trăm là cách đề ngàn dặm.

“Thật sao? Các cô đã đưa ra kết luận gì?” Diêm Ngọc tùy ý hỏi, trạng thái vô cùng thư thả.

Xe đã đến tiệm sửa xe sạc điện, anh đang định đỗ xe lên trên bãi đậu.

Cầm Tiện mặt không đỏ tim không đập, dùng giọng điệu trần thuật lại sự thật đưa ra kết luận: “Kết luận của chúng tôi là, anh muốn tôi thích anh. Giống như Viên Ngọc thích Tần Huyền mà anh đã viết ở trong câu chuyện. Cho nên anh đang yêu cầu tôi hãy hành động theo đuổi anh.”

Két…

Xe đột nhiên phanh gấp, người Cầm Tiện nghiêng qua một bên, nhìn Diêm Ngọc ở đằng trước vừa mới dừng xe, bàn tay đang cầm vô lăng siết chặt đến mức khớp xương trắng bệch, trên mu bàn tay nổi đầy gân xanh. 

Hình như anh đang rất căng thẳng… cho nên kết luận của bọn họ là đúng sao?

Cầm Tiện nhìn không ra, có đôi khi cô rất trì độn, hy vọng đối phương có thể cho mình câu trả lời rõ ràng.

“Anh đã nói anh sẽ nói cho tôi biết suy đoán của tôi có đúng hay không.” Cầm Tiện nhấn mạnh: “Vậy nên, có phải kết luận của chúng tôi là đúng?”





Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 15 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo