Thiên Kim Thật Không Rảnh Diễn - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 7
7
 
Việc tôi dọn ra ngoài ở cũng coi như một cú tát vào mặt Lê Nhược Gia.
 
Ngày hôm sau, cô ta liền kéo Lập Nhất Dương đến xin lỗi công khai với tôi.
 
Thái độ rất thành khẩn, không còn bày cái vẻ đáng thương như trước, nhìn thế tôi mới thấy dễ chịu hơn nhiều.
 
Thế nhưng, lời xin lỗi của Lê Nhược Gia lại dẫn đến không ít lời bàn tán.
 
Có người còn tự biên tự diễn ra mấy kịch bản kiểu “cuộc đại chiến thật – giả thiên kim”, lải nhải đến mức còn phiền hơn cả nghe bài nghe tiếng Anh.
 
“Tôi với Lê Nhược Gia có quan hệ thế nào thì liên quan gì đến các người? Thời gian rảnh không lo mà học đi! Tôi với cô ta quan hệ xấu thì các người được cộng điểm thi đại học chắc?”
 
Tôi vốn dĩ không thích Lê Nhược Gia, nhưng cũng chán ghét bọn người hay lấy chuyện nhà người khác ra bàn luận cho vui.
 
Chỉ mong thiên hạ loạn, nói đến tận mặt còn làm ra vẻ “cậu không để ý đâu nhỉ, bọn tôi chỉ tán gẫu thôi mà”.
 
Phiền c/h/ế/t đi được!!!
 
Sau khi dọn vào ký túc xá, trừ cuối tuần về ăn cơm trò chuyện với họ, thì hầu như tôi đều ở trong ký túc nghiêm túc học tập.
 
Bọn họ cũng dò hỏi vài lần, thấy tôi thật sự không có ý định thay đổi thì thôi, cũng chẳng ép buộc nữa.
 
Lê Nhược Gia cũng không còn tỏ ra nhiệt tình như trước, thỉnh thoảng gặp ở trường thì chỉ chào hỏi cho có lệ, xa lạ và lạnh nhạt.
 
Mà cách chung sống này tôi lại thấy khá hài lòng.
 
Dù sao tôi đối với cô ta cũng chẳng có cảm tình, tôi cũng chẳng muốn ép bản thân đi làm cái gọi là “nhiệt tình” ấy.
 
Ngược lại, Lê Thời Dật – cái người em trai gọi là “ruột” kia – lại hay chạy đến tìm tôi.
 
Lúc đầu là vì bênh vực Lê Nhược Gia, lúc nào cũng trưng cái mặt tức tối ra hỏi vặn vẹo tại sao tôi không thích cô ta.
 
Bị phiền quá, tôi thẳng thừng đáp trả.
 
“Tôi ngay cả em cũng không thích, sao phải thích cô ta?”
 
Nghe tôi nói vậy, cậu ta còn tỏ ra tủi thân.
 
“Tại sao chị lại không thích em, em là em trai chị mà.”
 
“Nhưng em cũng chẳng coi tôi là chị! Em đã làm được gì để khiến tôi thích cơ chứ?”
 
Từ lần đó, chẳng hiểu đầu óc nó nghĩ sao, lại bắt đầu quan tâm tôi, bày tỏ cái gọi là “tình chị em”.
 
Trông thì ngốc thật, nhưng tôi cũng chẳng phản đối.
 
Dù sao thì, bất kể có phải người một nhà hay không, cũng không cần lúc nào cũng như bom nổ, khiến quan hệ căng thẳng.
 
Tôi khi đã học thì thực sự là hai tai không màng chuyện đời, trong đầu chỉ có học! học! học!
 
Mỗi ngày đều đếm ngược xem còn bao nhiêu ngày nữa đến kỳ thi đại học, còn bao nhiêu kiến thức chưa học xong.
 
Người nhà họ Lê có lúc còn nghi ngờ tôi học đến “tẩu hỏa nhập ma”.
 
Nhưng chỉ có tôi mới biết, tất cả là đang trải đá lát đường cho tương lai.
 
Đây là tương lai của tôi, cuộc đời của tôi.
 
Khó khăn lắm kỳ thi đại học cũng trôi qua, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, chẳng ngờ lại nghe tin Lê Nhược Gia vì mang thai mà từ bỏ thi cử.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo