Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Chương 6
6
Có tiền đúng là tốt, trường quý tộc cho dù học sinh chọn về nhà thì vẫn sắp xếp ký túc xá, tiện cho việc nghỉ ngơi bất cứ lúc nào.
Nhờ phúc của nhà họ Lê, tôi cũng được hưởng một phòng đơn.
Tuy không xa hoa bằng biệt thự nhà họ Lê, nhưng so với ký túc xá mười mấy người ở chung ở trường nữ sinh trước đây thì thoải mái hơn rất nhiều.
Lê Dương và Triệu San gọi cho tôi rất nhiều cuộc, nhưng tôi chẳng có tâm trạng bắt máy, chỉ nhắn lại một tin.
Tôi nói rõ rằng mình không phải muốn ép họ phải chọn giữa tôi và Lê Nhược Gia, mà là vì hiện tại áp lực học tập của tôi quá lớn, thật sự không có tâm trạng để diễn cái gọi là “hòa thuận gia đình”, hay tranh giành thứ tình cảm thiên vị nào đó.
Họ nghĩ sao là chuyện của họ.
Nếu họ thật sự yêu thương tôi – đứa con gái này – thì tự nhiên sẽ biết cách điều chỉnh tâm trạng, hiểu cho sự “bướng bỉnh” của tôi.
Còn nếu họ cảm thấy tôi “không xứng” thì sau này cũng chẳng cần dây dưa thêm.
Tôi sẽ tính toán rạch ròi, lấy chút sinh hoạt phí rồi đi là xong.
May mắn là cha mẹ ruột tôi cũng là người biết lẽ phải, thấy thái độ tôi kiên quyết như thế thì không quấy rầy nhiều nữa, còn giúp tôi sắp xếp thêm mấy gia sư riêng.
Lê Dương vốn dĩ đối xử công bằng, cho cả ba đứa con thuê gia sư, nhưng gia sư sắp xếp cho tôi trước đây chỉ ở mức trung bình.
Vì nền tảng của tôi yếu, nên ông ấy nghĩ rằng tôi chỉ cần bắt kịp tiến độ, thi vào một trường đại học bình thường là đã được rồi.
Nhưng tôi đã nói thẳng với ông ấy từ trước, tôi biết trong mắt người ngoài có vẻ là không biết tự lượng sức, nhưng tôi không muốn tự đặt giới hạn cho mình.
Tôi muốn nhắm thẳng vào mục tiêu trường đại học hàng đầu mà nỗ lực tiến lên.
Trẻ con miền núi học hành dựa vào cách nhồi nhét.
Nhiều kiến thức chỉ có thể ép vào đầu, nhưng vì khả năng hiểu kém, nhiều lúc không biết vận dụng, chỉ biết áp công thức cứng nhắc nên thành tích cũng chẳng khá hơn.
Tôi biết mình không thông minh, nhưng nhà họ Lê có thể cho tôi nguồn giáo dục tốt, để người giỏi dẫn tôi đi một con đường thông minh hơn.
Nhà giàu tuy không thiếu gia sư, nhưng tài nguyên giáo viên giỏi thì có hạn, mà thời gian, sức lực họ cũng có hạn.
Cho nên, dù có nhiều tiền, để tìm được mấy gia sư chất lượng cao thì không chỉ cần tiền, mà còn phải có quan hệ, thậm chí phải có trao đổi tài nguyên.
Lê Dương trước kia cũng từng nói sẽ sắp xếp cho tôi gia sư tốt hơn, không ngờ lần này tôi dọn ra ngoài ở, ngược lại lại khiến ông ấy chịu bỏ thêm một khoản lớn để tìm về vài gia sư chuyên môn thật sự giỏi.
Ông ấy đã tốn bao nhiêu công sức, bao nhiêu quan hệ, bao nhiêu tài nguyên để mời được những giáo viên này, không phải chuyện tôi cần quan tâm.
Dù là vì cảm thấy áy náy với tôi, hay là cảm thấy tôi xứng đáng để được đầu tư, tôi cũng chẳng muốn suy nghĩ nhiều.
Dù sao họ đã cung cấp, tôi thì cứ tiếp nhận.
Có sách để học, chẳng lẽ tôi ngu mà không đọc?