Tôi xuyên vào một tiểu thuyết vạn nhân mê, trở thành vai phụ luôn chịu thiệt, kết cục bi thảm. Để giữ mạng, tôi nhanh chóng đưa ra một quyết định trọng đại — bám chặt lấy nhân vật chính.
Tôi cười lấy lòng:
“Cậu là Omega, tôi cũng là Omega. Hay là... chúng ta kết bạn nhé?”
Bùi Hành Chi nhìn tôi, khóe môi cong lên đầy ẩn ý.
“Được thôi.”
Tôi tưởng mình ôm được cái đùi vàng, ai ngờ đâu, đùi này không chỉ vàng mà còn nguy hiểm chết người.
Một lần, tôi vô tình rơi vào kỳ dị ứng, cuống cuồng gọi hắn mang thuốc đến. Nhưng hắn chẳng những không đưa thuốc, còn cúi đầu, xé miếng dán ức chế sau gáy tôi, hơi thở nóng rực phả lên tai:
“Cục cưng, em thơm quá đấy.”
___
Ủng hộ nhà dịch ở đây:
MB Bank: 123090730 – DAO THU HA