Thiên Kim Thật Không Rảnh Diễn - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 3
3
 
“Lê An Nhiễm! Cho dù cậu là con gái ruột thì cũng không thể tìm người đến b/ắ/t n/ạ/t Nhược Gia được. Chuyện này cô ấy cũng vô tội, cô ấy cũng là nạn nhân mà!”
 
Một nam sinh trông giống mọt sách, kéo theo Lê Nhược Gia toàn thân ướt sũng, tức giận bước đến trước mặt tôi rồi bắt đầu chỉ trích.
 
Nghe bạn học bên cạnh nói, cậu ta là lớp trưởng của lớp chọn, tên gì đó hình như là Lập Nhất Dương.
 
Bên cạnh, Lê Nhược Gia mặc bộ đồng phục đỏ trắng đã bị nước mưa làm ướt đẫm.
 
Qua lớp áo sơ mi trắng ngày càng trong suốt, mơ hồ có thể thấy nội y màu trắng bên trong.
 
Khuôn mặt ngọt ngào dính đầy nước mắt, thoạt nhìn chẳng khác gì vừa bị bắt nạt, trông tội nghiệp lại vô cùng đáng thương.
 
Thấy tôi mặt đầy nghi hoặc, cậu lớp trưởng mọt sách kia càng lớn tiếng hơn.
 
“Chẳng phải là cậu ghen tỵ vì ba mẹ thiên vị Nhược Gia sao? Cho nên mới tìm người đến bắt nạt, ép cô ấy phải rời khỏi nhà họ Lê? Thật sự nghĩ mình là thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng à?”
 
“Lớp trưởng đừng nói nữa, tôi không sao, chuyện này bỏ qua đi.”
 
Lê Nhược Gia vừa kéo tay lớp trưởng, vừa lộ ra gương mặt đau lòng nhìn tôi.
 
“Tiểu Nhiễm, cho dù cậu có ghét tôi thế nào đi nữa, trong lòng tôi chúng ta mãi mãi vẫn là người một nhà.
 
Nhưng có vài chuyện không nên làm thì đừng làm. Nếu cậu tiếp tục như vậy, sẽ làm mất thể diện của nhà họ Lê.”
 
Nói xong liền kéo Lập Nhất Dương mặt đầy xót xa bước ra ngoài.
 
Cảnh tượng nhìn qua cứ như tôi bắt nạt cô ta, còn cô ta thì rộng lượng, chẳng buồn tính toán với tôi vậy.
 
Vô lý hết sức! Người ta còn có để cho tôi yên mà học không đây?!
 
Nghe thấy những tiếng xì xào bàn tán quanh mình, cơn giận bị dồn nén cả ngày của tôi rốt cuộc cũng bùng n/ổ.
 
Tôi nhanh chóng bước lên, một chân chống lên khung cửa, chặn đường bọn họ ngay trong lớp.
 
Khuôn mặt tôi sắc bén, khí thế chẳng khác nào chị đại xã hội đen.
 
“Tôi vốn dĩ là con ruột của nhà họ Lê.
 
Một đứa con gái ruột thì cần gì phải giành giật với con nuôi?
 
Tôi có cần không? Lê Nhược Gia có ở hay rời khỏi nhà họ Lê thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi.
 
Nói tôi bắt nạt cô ta chẳng khác nào lãng phí thời gian của tôi!”
 
Rồi tôi trừng mắt nhìn thẳng Lê Nhược Gia, tức tối quát.
 
“Có người bắt nạt cậu, các người không đi tìm thầy cô, lại quay sang gán tội cho tôi.
 
Tôi mới đến trường hôm nay, người còn lạ cảnh còn quen, tôi biết tìm ai để bắt nạt cậu đây?”
 
“Đi, theo tôi đến phòng giáo vụ, gọi hết đám bắt nạt đó đến, để chúng ta đối chất cho rõ ràng.
 
Xem rốt cuộc bọn chúng nhằm vào cậu, hay nhằm vào tôi, hay là nhằm vào cả nhà họ Lê!”
 
Nói rồi, không cho họ cơ hội chối cãi, tôi liền đưa tay ra, một tay xách gà, một tay xách vịt, lôi tuột cả hai người đi.
 
Bọn họ vốn là con nhà giàu được nuông chiều từ nhỏ, sức lực sao có thể so với tôi – đứa trẻ miền núi làm việc nặng mười mấy năm.
 
Không chỉ giãy giụa không thoát, ngược lại còn bị tôi kéo đi như bị áp giải ngoài phố, một đường thẳng đến phòng giáo vụ.
 
Dọa cho thầy cô ở đó suýt nữa tưởng rằng tôi đang bắt nạt họ, chứ không phải “giúp” họ bắt kẻ bắt nạt thật sự.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo