Thánh Mẫu Tắt Đèn - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 2
2
 
Lưu Thanh Thanh chắc chắn không bao giờ ngờ được rằng gã đàn ông kia chẳng phải một thiếu niên đáng thương nào, mà là một tên bi/ế/n th/á/i một kẻ thích c/ư/ỡ/ng hi/ế/p rồi g/i/ế/t người, còn tàn nhẫn phân thây nạn nhân.
 
Kiếp trước, sau khi tôi c/h/ế/t mới biết, gã này từ nhỏ đã mang bệnh tật trên người, dẫn đến tâm lý vặn vẹo.
 
Càng là những điều tốt đẹp, công bằng, hắn lại càng chán ghét.
 
Thế nên, khi bị hỏi vì sao lại g/i/ế/t người, hắn cười cợt trả lời:
 
“Ai bảo cô ta chính nghĩa như vậy? Còn muốn báo cảnh sát bắt tôi! May mà cô bạn thân kia là một con ngốc!”
 
“Hahaha, chắc cô ta còn chẳng biết đâu, nếu không phải con nhỏ thánh mẫu đó lỡ miệng nói cho tôi biết chìa khóa nhà cất trong hộp cứu hỏa, tôi cũng chưa chắc đã vào được!”
 
“Vốn dĩ tôi chỉ định g/i/ế/t con thánh mẫu đó thôi, ai bảo cô ta lắm miệng chứ!”
 
Nghe thấy câu này, linh hồn tôi như muốn n/ổ tung vì phẫn nộ.
 
Đến khi tận mắt thấy bạn trai tôi – Lâm Thần – và Lưu Thanh Thanh gian díu, tôi càng thêm hoài nghi: Lưu Thanh Thanh vốn chẳng phải vô tình, mà là cố ý!
 
Thế nhưng tôi vẫn chưa ngờ, những trò hèn hạ của cô ta đâu chỉ dừng lại ở đó.
 
Ngày hôm sau, cô ta còn dắt gã đàn ông kia tới gõ cửa nhà tôi.
 
“Thi Thi, hắn vô gia cư rồi, người thân đều không còn, từ trước đến nay chỉ nhặt rác mà sống, thật tội nghiệp quá! Cậu có thể thu nhận hắn một thời gian được không?”
 
Lúc ấy, tôi thật sự mở mang tầm mắt.
 
Lưu Thanh Thanh lại muốn tôi chứa chấp một tên khủng bố từng có ý định g/i/ế/t người?
 
Trong lòng tôi giận đến muốn phát điên, nhưng trước mặt tên bi/ế/n th/á/i đó, tôi nào dám bộc lộ.
 
“Thanh Thanh, cậu thật nhân hậu! Nhưng nhà mình sắp phải chuyển đi rồi, hiện vẫn chưa tìm được chỗ mới, mình còn định tạm ở công ty vài hôm nữa cơ!”
 
“Thế nên… mình cũng bất lực thôi!”
 
Càng khen Lưu Thanh Thanh hiền lành, xinh đẹp, ánh mắt gã bi/ế/n th/á/i kia lại càng sáng rực, hứng thú với cô ta hơn.
 
Quả nhiên, tôi thấy trong mắt hắn lóe lên một tia sáng kỳ dị.
 
Lưu Thanh Thanh bán tín bán nghi, còn nhón chân nhìn vào trong nhà tôi.
 
Tôi cũng thản nhiên tránh sang một bên.
 
Đùa à, tôi sao có thể vẫn ở chỗ này?
 
Một tên sát nhân có thể bất cứ lúc nào mò đến c/h/é/m tôi, thêm một con trà xanh khoác áo thánh mẫu sống cùng khu, cho tôi một triệu tôi cũng chẳng dám ở lại!
 
Thấy trong nhà tôi thật sự đã đóng gói hết đồ đạc thành thùng, bao lớn bao nhỏ chất đầy dưới đất, Lưu Thanh Thanh mới chịu tin.
 
“Đang yên đang lành, sao lại dọn đi? Vậy cậu bỏ tiền thuê một chỗ khác cho cậu ta ở tạm đi!”
 
“Nếu không thì, cậu tiếp tục trả tiền thuê căn hộ này, để cậu ta ở lại trước đã!”
 
Mặt dày của Lưu Thanh Thanh một lần nữa khiến tam quan của tôi sụp đổ hoàn toàn.
 
Trong mắt cô ta, tôi trông giống kẻ ngốc lắm sao?
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo