Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tập thể dục xong, tôi hỏi tên cô bạn mũm mĩm.


"Tớ tên Khúc Nghi, Nghi trong nghi biểu (*)."


 (*) Nghi biểu: Dáng vẻ trang nhã, phong thái đoan chính


Tuy cô ấy khá to con nhưng nói chuyện lại nhỏ nhẹ, giống như một chú gấu trắng mềm mại.


Tôi hỏi cô ấy: "Tại sao cậu không phải chạy trong đội hình?"


"Tớ... tớ béo quá, không theo kịp tốc độ." Cô ấy lí nhí nói.


"Haiz, thầy Mã còn béo hơn cậu, thầy chạy được một vòng là nghỉ rồi, kém xa cậu."


Khúc Nghi bị tôi chọc cười, khuôn mặt tròn trịa trông hồng hào, xinh xắn.


Cô ấy nói: "Thầy chủ nhiệm hẹp hòi quá, cứ nhằm vào cậu mãi. Sáng hôm qua tớ thấy rồi, chiếc điện thoại đó cậu đã mang theo từ sớm, thế mà thầy còn nói cậu ăn cắp của người khác, thầy ấy xấu tính thật! Tớ chạy đến văn phòng giải thích, nhưng chẳng ai tin cả."


Tôi chưa từng biết có chuyện này.


"Cảm ơn cậu. Sau này tớ có thể chạy bộ cùng cậu không?"


"Được chứ, được chứ!" Cô ấy cười càng vui hơn.


Khi chúng tôi trở về lớp, nam sinh ngồi hàng cuối cùng đã tỉnh dậy.


Cậu ta lười biếng dựa vào lưng ghế, thân hình cao lớn, rắn rỏi, tóc ngắn ngang tai, da ngăm, gương mặt góc cạnh, ngoại hình khá giống nam diễn viên họ Kha bị bắt vì dùng ma túy.


Năm đó tôi đúng là có mắt như mù, lại bỏ lỡ một mỹ nam thế này!


"Khúc Nghi, cậu mau nhìn kìa, cậu bạn kia đẹp trai quá!"


Khúc Nghi vội bịt miệng tôi lại: "Suỵt! Đừng để Tiểu Khả nghe thấy, cậu ta là dân anh chị đấy, nghe nói đám côn đồ ở các trường gần đây đều nghe lời cậu ta."


8


Tôi quyết định làm một tài khoản chia sẻ về ghi chép học tập.


Tôi đã khảo sát người dùng các trang web video, hơn một nửa là những người trẻ tuổi giống tôi.


Tôi có phương pháp ghi chép độc đáo, cũng hiểu rõ những khó khăn của nền giáo dục thi cử.


Bản thân tôi là nữ sinh cấp ba, nên tôi sẽ tập trung hơn vào đối tượng khán giả nữ, có thể làm thành dạng ghi chép sổ tay.


Loại ghi chép này có bố cục đẹp mắt, trang trí xinh xắn, chỉ riêng trang bìa đã có thể thu hút lượt xem.


Khi có nhiều lượt xem hơn, tôi còn có thể bán các công cụ học tập điện tử để kiếm tiền.


Đương nhiên, nghĩ thì đơn giản như vậy, nhưng khi thực hiện, còn phải liên tục điều chỉnh chiến lược vận hành dựa trên dữ liệu.


Sau khi xây dựng xong kế hoạch ban đầu, tôi lấy hết tiền tiêu vặt tiết kiệm từ nhỏ, mua một đống văn phòng phẩm màu mè.


Làm video rất tốn thời gian, tôi quyết định sau này sẽ không làm bài tập về nhà nữa.


Dù sao cũng chẳng có tác dụng gì.


Nhà tôi không có máy tính, phải ra tiệm net để làm video.


Thời này vẫn còn nhiều tiệm net chui, trẻ vị thành niên cũng có thể vào. Tôi không muốn bị ba mẹ phát hiện nên đã tìm một tiệm gần trường.


Thế là, ban ngày tôi ghi chép, nghĩ kịch bản, buổi tối dùng điện thoại quay video, hôm sau ra tiệm net để chỉnh sửa và đăng tải.


Một tuần trôi qua, tôi đã làm khá thành thạo.


Đồng thời, giáo viên các môn cũng mách với thầy chủ nhiệm chuyện tôi không nộp bài tập.


Thầy chủ nhiệm chỉ trích tôi không làm bài tập, coi lời giáo viên như gió thoảng bên tai.


Thầy nói đúng rồi. Tôi không chỉ không làm bài tập, mà còn không nghe giảng.


Lúc đầu tôi còn giả vờ một chút.


Sau đó tôi không giả vờ nữa, đến lớp là tôi tự sắp xếp ghi chép, tự làm bài tập, cũng không quan tâm đang học môn gì.


Thầy Mã dạy Vật lý, tiết của thầy tôi dùng để ngủ bù.


"Các em nhất định phải chăm chú nghe giảng, có câu nói: Học tốt Toán Lý Hóa, đi khắp thiên hạ không sợ."


"Đặc biệt là các bạn nữ, không thông minh bằng các bạn nam, nên càng phải chăm chỉ học tập."


Tôi trở mình ngủ tiếp.


Thầy Mã đã ngứa mắt tôi từ lâu.


Ông ta dường như đang tìm thời cơ để cho tôi một đòn chí mạng. Khi giảng đến một bài khó, ông ta gọi tên tôi:


"Tiết Phạn, đứng lên trả lời câu hỏi này."


9


Tôi đứng dậy, đáp: "Em không biết."


"Dễ thế mà cũng không biết!" Thầy Mã có vẻ hơi đắc ý: “Tai mọc lông lừa à, không nghe thấy vừa rồi tôi giảng gì sao?"


Tôi gật đầu: "Đúng là không nghe."


Thầy Mã không ngờ tôi lại cứng đầu như vậy, sắc mặt lập tức tái mét.


"Tiết Phạn, ba mẹ em vất vả nhặt ve chai nuôi em ăn học, em báo đáp họ như vậy à?"


Câu nói này đã khơi dậy cảm giác hơn người của các bạn học.


Nhiều người bắt đầu hùa theo: "Em gái ve chai!", “Em gái ve chai!"


Cấp ba là khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời tôi.


Dù đã là người trưởng thành, đối mặt với sự ác ý của những đứa trẻ mới lớn này, tôi vẫn không kìm được mà nắm chặt tay.


Thầy Mã thấy tôi tức giận, lại nở một nụ cười vui vẻ:


"Em đừng chiếm chỗ tốt như vậy nữa, xuống hàng cuối cùng ngồi đi."


Đúng ý tôi.


Tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuyển xuống hàng cuối cùng.


Khi đi ngang qua Khúc Nghi, tôi thấy cô ấy tức giận đến run cả người. Nhưng cô ấy quá nhát gan, chỉ biết dùng sách giáo khoa che mặt, không dám nhìn tôi.


Tôi lại được yên tĩnh, có thể tập trung làm việc của mình.

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo