Một Phút Cũng Giỏi Rồi - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 2
3
 
Trên chiếc giường lớn trong khách sạn.
 
Tôi và Yên Sơ ngồi song song, bầu không khí cực kỳ yên lặng.
 
Để phá vỡ sự ngượng ngập, tôi đành mở đại một chủ đề:
 
“Sao anh lại làm nghề này vậy?”
 
“Không biết làm cái gì khác.”
 
Tôi lập tức tưởng tượng ra một bi kịch kinh điển kiểu: cậu thiếu niên nghèo khổ, bỏ học, thất nghiệp, cuối cùng lăn lộn vào con đường làm “trai rót r/ư/ợ/u”.
 
Tôi cố gắng an ủi mang tính lịch sự:
 
“Làm nghề này cũng không tệ đâu, có bề dày lịch sử, đừng tự ti.”
 
Yên Sơ có vẻ không thích nói chuyện về nghề nghiệp, cau mày lại.
 
“Nói chuyện chính đi. Cô muốn làm gì.”
 
Vào thẳng chủ đề luôn hả.
 
Có hơi nhanh không ta?
 
Tôi xấu hổ vò tay:
 
“Đ-được thôi… mình có thể làm gì? Có thể ‘bùm bùm bùm’ không?”
 
Lông mày anh nhíu chặt hơn:
 
“Tôi bùm cô á?”
 
Hả? Chứ không thì sao?
 
Tôi ngơ ngác hỏi:
 
“Hay là… tôi bùm anh?”
 
“Không được.”
 
“Vậy… tôi có thể sờ… ờm, súng của anh không?”
 
“Không được.”
 
“Nhìn một chút thì sao?”
 
“Không được.”
 
“Sờ cơ ngực cũng không được luôn hả?”
 
“Dĩ nhiên là không được!!”
 
Âm lượng đột ngột tăng vọt khiến tôi giật mình.
 
Tôi tròn mắt nhìn anh, người đàn ông vừa bất ngờ ngồi tránh ra xa, vành tai ửng đỏ.
 
Căng thẳng gì dữ vậy trời.
 
Rõ ràng mấy câu tôi hỏi lúc trước còn “mạnh” hơn chứ bộ, có khi cơ ngực là điểm yếu của anh?
 
Tôi nghĩ một hồi, dứt khoát hỏi thẳng:
 
“Anh bán nghệ không bán thân hả?”
 
Anh cũng ngẫm một lát rồi trả lời:
 
“Đúng.”
 
Vẫn là một trai ngoan giữ thân như ngọc.
 
Xem ra tối nay chắc chỉ có quấn chăn tâm sự thôi.
 
Tôi buồn chán ngáp một cái:
 
“Vậy thì tôi đi tắm đây, anh cứ tự nhiên.”
 
Anh chẳng có phản ứng gì, hình như cũng chẳng quan tâm.
 
Đợi tôi quấn khăn tắm bước ra ngoài…
 
Thì thấy Yên Sơ đang ngồi trên đầu giường, cầm điện thoại của tôi lên xem.
 
“Nè! Anh có biết giữ đạo đức nghề nghiệp không vậy?!”
 
Tôi giận sôi m/á/u, nhào tới giành lại.
 
Anh cao to chân dài, giơ tay nhẹ cái là tránh được, tôi dù kiễng chân cũng không với tới chiếc điện thoại đang nằm trong tay anh.
 
Ngược lại còn thành ra tôi nhào vào lòng anh, chạm chạm cọ cọ.
 
Mấy lần suýt thì úp mặt vào cơ ngực đầy đặn kia.
 
Yên Sơ siết môi, nắm lấy cổ tay tôi, đè lên thành giường, giữ chặt lại.
 
Giọng anh trầm khàn, như đang kìm nén:
 
“Cô là người thuê tôi à?”
 
Tôi sững người một lúc, rồi chợt hiểu ra.
 
Hồi nãy anh ấy đang đọc đoạn chat giữa tôi và anh.
 
Chẳng lẽ ban đầu anh tưởng là có người khác thuê anh đến cho tôi?
 
Con gái tự book trai đẹp thì sao? Mới sáng sớm mà suy nghĩ đã cổ hủ vậy á?
 
Tôi tức tối trừng mắt nhìn anh:
 
“Đúng, thì sao hả!”
 
Lực nắm cổ tay tôi chợt nhẹ đi một chút.
 
Yên Sơ cau mày, ánh mắt sắc lạnh nhìn tôi vài giây.
 
Biểu cảm như thể đang trách tôi không biết giữ thân.
 
Anh khẽ quát:
 
“Còn trẻ như vậy, sao lại nghĩ quẩn!”
 
Tôi bị mắng đến sững người.
 
Đến khi hoàn hồn lại thì chỉ thấy càng thêm tức —
 
Quả nhiên không sai! Tên này đúng là một ông chú phong kiến lỗi thời!
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo