MẶT TRĂNG CỦA ANH - 9

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Hệ thống: [Cứu nữ chính trước đi, nam chính còn đang uống rượu ở bàn tiệc.]
 
Hôm nay sau khi làm ruộng xong, mọi người vui vẻ tổ chức tiệc liên hoan, ai cũng uống chút rượu.
 
Tôi cắm đầu chạy đến nhà Từ Dũng, không hiểu sao tim mình như bị ai đó bóp chặt, vừa đau vừa khó thở.
 
Chạy đến nơi, thấy trong nhà sáng đèn, còn có giọng phụ nữ.
 
Mắt tôi lập tức đỏ hoe, chân khựng lại, không dám bước vào.
 
Hệ thống thúc giục: [Chần chừ gì nữa! Đạp cửa đi!]
 
Tôi siết chặt tay, mũi cay cay.
 
Một giây sau, tôi nhắm mắt, đá tung cánh cửa.
 
14.
 
Cảnh tượng bên trong khiến người ta sốc nặng.
 
Từ Dũng có vẻ hơi say, đang cầm khăn tay tôi đưa ngây ngô cười.
 
Lúc đó, Phạm Tuyết xách chậu nước từ bên ngoài vào.
 
“Cuối cùng cô cũng đến, mệt ch tôi rồi. Tên to xác ngốc nghếch này cứ gọi tên cô mãi.”
 
Cô ấy chống tay lên vai tôi, thở phì phò.
 
“Trên đường về anh ấy bất ngờ lao ra làm tôi hết hồn. Tôi còn tưởng mình nhìn nhầm người, ai ngờ anh ấy đuổi theo hỏi.”
 
"Kiều Kiều sao lại đáng yêu vậy, Kiều Kiều có cũng thích anh ấy không, sao Kiều Kiều thơm thế..."
 
"Sao tôi lại thích Kiều Kiều đến vậy, Kiều Kiều là bảo bối của tôi…”
 
“Chậc chậc, không ngờ đội trưởng lạnh lùng thường ngày lại nói mấy lời tán tỉnh thế này, đúng không Kiều Kiều?”
 
Mặt tôi đỏ bừng như bị thiêu.
 
Phạm Tuyết rửa mặt trong chậu nước: “Giao lại cho cô đó, Kiều Kiều, tôi đi đây.”
 
Lúc ra về còn chu đáo đóng cửa lại.
 
Mặt tôi càng đỏ hơn.
 
Tôi hít sâu một hơi, hỏi:
 
[Hệ thống, đừng giả ch nữa, ra đây giải thích đi.]
Hệ thống cũng rối: [Không hiểu sao nữa, trong truyện là như vậy. Mà cũng không viết cô và Từ Dũng có quan hệ gì cả.]
 
[Tôi và anh ấy thì có gì chứ, đừng nói linh tinh…]
 
Chưa dứt câu, Từ Dũng trên giường bật dậy, nhìn tôi chằm chằm.
 
Sau đó cười ngây ngô: “Kiều Kiều, em thật tốt, còn vào cả giấc mơ của anh.”
 
Tôi ch lặng.
 
Hắn đưa tay nắm lấy cổ tay tôi, kéo vào lòng.
 
Tay hắn dịu dàng vuốt ve:
 
“Kiều Kiều của anh thật xinh đẹp, làn da như ngọc vậy.”
 
Mặt tôi nóng ran, đỏ như tôm luộc, vội đẩy hắn ra.
 
Nhưng Từ Dũng lại giữ tôi lại, một tay ôm eo tôi bóp nhẹ.
 
Hắn tựa người vào tôi, giọng khàn khàn:
 
“Mềm quá..."
 
15.
 
Tôi xấu hổ đến mức không chịu nổi nữa, đưa bàn tay nhỏ áp lên mặt hắn, lắc lắc.
 
“Anh Dũng, anh tỉnh lại đi, đây không phải là mơ đâu.”
 
Hắn không nghe, vùi đầu vào hõm vai tôi hít một hơi.
 
“Kiều Kiều thật thơm…”
 
Tôi còn chưa kịp gọi thì hắn đã ôm chặt lấy eo tôi, nhấc tôi lên rồi siết chặt trong lòng.
 
Tôi vừa kinh ngạc vừa xấu hổ.
 
Vội vàng đẩy hắn ra: “Từ Dũng!”
 
Hắn mơ mơ màng màng cười với tôi: “Kiều Kiều, trong mơ để anh ôm một chút thôi được không?”
 
Sau đó hắn ngốc nghếch nằm xuống, hơi thở dần ổn định.
 
Tôi vội vàng rời khỏi người hắn, tát nhẹ vào mặt rồi chạy ra cửa hít gió lạnh.
 
Vừa mới định thần lại thì hệ thống lại thúc giục.
 
[Còn nam chính chưa cứu, nhanh lên!]
 
Tôi không còn tin hệ thống nữa, nghi ngờ hỏi:
[Chắc chắn lần này không sai chứ?”]
 
Hệ thống khẳng định chắc nịch:
 
[Tôi vừa xem màn hình bên đó xong, Lục Quân được Lý Phương Phương đỡ về nơi ở rồi.]
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo