MẶT TRĂNG CỦA ANH - 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Nói xong, cô ta ôm vai bỏ đi.
 
“Đi thôi.” Giọng của Từ Dũng vang lên sau lưng.
 
Tôi lập tức hoàn hồn: “Dạ!”
 
Trên đường về, thấy hắn cầm mấy món công cụ, tôi muốn giúp, đưa tay định lấy.
 
Hắn bỗng đổi công cụ sang vai, một tay trống không, tai thì đỏ lên.
 
Tôi ngơ ngác, đổi sang bên kia: “Để em giúp anh cầm một ít.”
 
Hắn dừng bước, liếc tôi một cái đầy uất ức:
“Không cần.”
 
Tôi ngẩn người.
 
Vừa rồi còn vui vẻ, sao giờ lại xụ mặt nữa vậy?
 
Tôi lại lấy ra một viên kẹo:
 
“Anh Từ Dũng, viên này em mang riêng cho anh đó, ăn đi.”
 
Hắn dừng lại, hỏi: “Thật à?”
 
“Thật hơn vàng thật nữa!”
 
Hắn không nhíu mày nữa, bóc kẹo ra nhưng lại đút vào miệng tôi.
 
Khóe môi cũng cong lên, không còn vẻ hung dữ nữa, trông còn có chút dễ thương.
 
Lần đầu tiên tôi thấy hắn cười.
 
Kẹo ngọt trong miệng, tôi lúng búng:
 
“Anh Từ Dũng, anh cười lên đẹp lắm.”
 
11.
 
Hôm sau đi làm, tôi mới vác được giỏ tre thì Từ Dũng đã đến.
 
Cả ngày hắn bận trước bận sau, làm xong phần của tôi mới đi làm phần mình.
 
Tôi vội bóc một viên kẹo đưa cho hắn ăn để thưởng công.
 
Hắn nhìn tôi, ánh mắt ngày càng sáng, như thể chỉ cần nhìn thấy tôi là bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến, lòng ngập tràn vui sướng.
 
Nhưng đúng lúc quan hệ giữa chúng tôi đang tốt đẹp, hệ thống lại xuất hiện.
 
[Nam nữ chính cãi nhau rồi, rất dữ dội. Nữ chính đòi chia tay, nhiệm vụ của cô là giúp họ làm hòa.]
 
Tôi hỏi: [Không làm có được không?]
 
Tất nhiên là không.
 
Tôi cau mày, không nghĩ ra cách gì.
 
Hệ thống gợi ý: [Con gái thường mềm lòng, tặng quà xin lỗi là ổn thôi.]
 
[Quà gì?]
 
[Kẹo của cô đó.]
 
Tôi lập tức ôm lấy số kẹo còn sót lại: [Mấy viên này là để dành cho Từ Dũng!]
 
Hệ thống im lặng, nhưng rõ ràng là bất mãn.
 
Giằng co một hồi, tôi đành phải đưa số kẹo đó đi.
 
Tan làm, tôi lén đến sau lưng Lục Quân đang mặt mày ủ rũ.
 
Anh ta giải thích:
 
“Cô gái kia tôi không quen, cô ta lấy áo tôi đi giặt rồi mới nói. Tôi đã giải thích rõ là tôi đã có người yêu.”
 
Tôi đưa kẹo ra:
 
“Tặng cái này cho cô ấy rồi giải thích, hiệu quả sẽ gấp đôi.”
 
Hai mắt Lục Quân sáng bừng:
 
“Kẹo này cô lấy đâu ra, ở đây đâu mua được.”
 
“Đừng hỏi, mau đi dỗ người yêu anh đi.”
 
“Hà Kiều, khi nào tôi cưới, cô phải ngồi bàn chính đấy nhé.” Anh ta cảm kích.
 
Tôi không nói gì, cứ cảm giác có ánh mắt phía sau đang nhìn chằm chằm vào mình.
 
Quay lại, Từ Dũng đang cau mày, mặt đầy âm trầm.
 
Hắn giận rồi.
 
Vài ngày sau, nam nữ chính làm hòa, ngày nào cũng tình chàng ý thiếp.
 
Chỉ có tôi là ủ rũ.
 
Từ Dũng vẫn giúp tôi làm việc, nhưng tôi nói gì mặt hắn cũng lạnh như tiền.
 
Lý Phương Phương hả hê nhìn tôi.
 
Sau đó tranh thủ thời cơ đến tìm Từ Dũng.
 
Không biết cô ta kiếm đâu ra viên kẹo, bóc ra rồi định đút cho hắn.
 
Tim tôi đập thình thịch.
 
Hắn… có ăn không?
 
12.
 
Từ Dũng ngẩng đầu nhìn một cái, hoàn toàn phớt lờ Lý Phương Phương.
 
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
 
Lý Phương Phương không cam lòng, lườm tôi một cái rồi hất tóc:
 
“Anh Từ Dũng, anh đừng để bị vẻ đáng thương giả tạo của Hà Kiều lừa gạt. Cô ta toàn giả vờ thôi, trong xương tủy đã lẳng lơ rồi.”
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo