Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
2
Tôi và Phong Dự chia tay không mấy vui vẻ. .
Sau khi anh rời đi, nhân viên cầm một tờ hóa đơn đưa cho tôi.
“Vừa rồi Phong tiên sinh nói không cần bồi thường nữa, nhưng sau khi nhìn thấy ngài thì lại đổi ý, bảo là một đồng cũng không được thiếu. Ngài tự liệu đi.”
Nhìn con số trên hóa đơn, đầu tôi lại bắt đầu đau.
Một khoản phí trên trời, với năng lực kinh tế hiện tại của tôi thì căn bản không thể trả nổi.
Nhân viên tò mò hỏi: “Ngài đắc tội gì với Phong tiên sinh à?”
Tôi bất lực gật đầu.
Tôi và Phong Dự xưa nay không hợp, gặp là cãi.
Bây giờ để anh tìm được cơ hội, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho tôi?
Ngôn Ngôn cũng biết lần này mình gây họa thật rồi, tủi thân nức nở: “Phải làm sao bây giờ, cha?
“Hay cha bán con lấy tiền đi, bồi thường cho chú ấy cũng được…”
3
Lần này tôi về Hải thị là để đưa tang cha.
Không ngờ lại gặp phải chuyện thế này.
Năm đó rời đi, tôi đã thề độc sẽ không bao giờ đặt chân đến nơi này nữa.
Nhưng vài ngày trước nhận được cuộc gọi của mẹ, bà nói cha tôi đã mất, bảo tôi về đưa tiễn ông đoạn cuối.
Thật ra trong lòng tôi là không muốn về, nhưng ông ấy dù sao cũng là cha tôi, nên tôi cuối cùng vẫn lựa chọn nhượng bộ.
Từ nhỏ cha đã không ưa tôi, tôi làm gì trong mắt ông cũng không bằng anh trai.
Sau này tôi phân hóa thành Omega, ông muốn lợi dụng tôi làm công cụ liên hôn, gả cho một ông già còn lớn tuổi hơn cả ông nội tôi.
Tôi không cam tâm, chạy đến quán bar uống rượu trút giận, kết quả bị người ta bỏ thuốc vào rượu…
Cuối cùng là Phong Dự kéo tôi ra khỏi đó.
Anh ta không biết tôi đã phân hóa thành Omega, bị pheromone của tôi ảnh hưởng, kỳ mẫn cảm của anh đến sớm hơn dự tính.
Từ sau ngày hôm đó, tôi và anh không còn liên hệ, nên anh cũng không biết tôi đã mang thai con của anh ta.
Anh nói Ngôn Ngôn không được dạy dỗ tử tế.
Điểm này tôi không thể phản bác, là do tôi lơ là dạy dỗ.
Việc khiến tôi hối hận nhất trong đời này, có lẽ chính là sinh ra Ngôn Ngôn.
Sau khi thằng bé ra đời, vì mưu sinh, tôi đành lòng gửi nó vào trung tâm trông trẻ.
Không biết nó thừa hưởng tính ai, lúc nào cũng khiến tôi đau đầu.
Ở trường thì cãi giáo viên, đánh bạn học, toàn chuyện xảy ra như cơm bữa.
Gây không ít rắc rối cho tôi.
Lương tôi kiếm được, đến cả tiền đền người ta còn chẳng đủ.