Hoa sen - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Ở thành Giang Lăng, ai ai cũng đồn ta mê đắm Tiêu Kỳ Bạch đến điên cuồng.
 
Một ca kỹ thấp kém, chỉ vì được nâng đỡ vài năm đã không biết trời cao đất dày, một mực muốn leo cao vào phủ vương gia.
 
Có lẽ Tiêu Kỳ Bạch cũng nghĩ ta như thế.
 
Vung tay thoát khỏi hắn, ta thản nhiên nói:
 
"Việc thành hôn là của Điện hạ và Tống tiểu thư, có can hệ gì đến Hồng Tú."
 
"Không can hệ?" Hắn nắm chặt bờ vai ta. "Nếu thật sự vô can, sao ngươi liên tục hãm hại Uyển Dung? Vì sao cắn răng quỳ suốt hai canh giờ với bộ mặt lạnh như băng mà chẳng chịu mềm mỏng cầu xin ta lấy một câu?"
 
"Ngươi làm thế vì cái gì? Chẳng phải vì oán hận khi thấy ta đính hôn với nàng ấy sao?"
 
Bàn tay hắn đè lên vết thương cũ trên vai ta, đau đến mức làm ta hít một hơi lạnh, vội đẩy hắn ra, lùi về phía sau.
 
Hắn sững sờ rồi càng thêm phẫn nộ: "Giờ đây ngay cả để ta chạm vào nàng cũng không muốn nữa sao?"
 
Tiêu Kỳ Bạch vốn không phải như thế.
 
Khi bầu gánh hát cho ta uống thuốc mê đưa lên giường hắn, hắn chỉ rót nước ấm cho ta uống rồi nằm ngủ trên trường kỷ.
 
Tỉnh dậy ta hỏi sao không sang phòng khác, hắn cười đáp:
 
"Bởi sợ."
 
"Sợ nếu bỏ đi, thiên hạ sẽ cho rằng ta ghét bỏ ngươi, ngày sau thiên hạ sẽ chà đạp ngươi."
 
"Lại sợ nếu lên giường này... sẽ không kìm lòng được làm trái với ý nguyện của ngươi."
 
Chỉ hai năm ngắn ngủi, tất cả yêu thương tôn trọng hắn dành cho ta đều tiêu tán.
 
Tiêu Kỳ Bạch nổi trận lôi đình siết cổ ta, đè ta lên quỳ sơn son vẽ hải đường, xé toạc áo ngoài của ta.
 
Khi ta vùng vẫy, tiếng roi quất thịt năm xưa văng vẳng bên tai: "Nhớ kỹ! Ca kỹ chỉ là đồ mua vui hầu hạ nịnh nọt kẻ khác!"
 
Khi nụ hôn của hắn sắp đáp xuống, tay ta đã nắm chặt cái kéo trong tay áo.
 
Bỗng ba tiếng gõ vang lên sau bình phong.
 
"Điện hạ." Bùi Nhận ở ngoài cung kính: "Tống tiểu thư... bệnh cũ tái phát, hôn mê rồi."
 
Nghe thấy Tống Uyển Dung, Tiêu Kỳ Bạch lập tức buông ta ra.
 
Ném ta như món đồ chơi lên giường, hắn quay gót rời đi.
 
Bùi Nhận theo sau. Trước khi đi, y quay đầu nhìn qua bức bình phong, ánh mắt phức tạp dừng lại trên người ta.
 
Cái nhìn ấy vừa là thương xót.
 
Lại vừa chất chứa nỗi niềm thăm thẳm khôn tả.
 
Đêm trăng thanh mát, một bóng người lách qua song cửa đột nhập vào phòng.
 
Ta biết đó là Bùi Nhận.
 
Y từng là đứa trẻ ăn xin đầu đường, khi bị đám ăn mày đánh đập, chính ta đã cứu y.
 
Mười năm sau, đứa trẻ ăn mày đã trưởng thành thành thanh niên hung ác như sói, trở thành thị vệ được tín nhiệm nhất bên người Tiêu Kỳ Bạch.
 
Bùi Nhận mang thuốc đến cho ta.
 
Y ngồi xổm xuống, định bôi thuốc lên đầu gối bầm tím vì quỳ suốt đêm của ta.
 
Ta hất tay y ra:
 
"Cút đi."
 
Lọ thuốc lăn lông lốc dưới đất.
 
Bùi Nhận cúi đầu, đứng lặng người trong ánh trăng.
 
"Tỷ tỷ... vẫn còn hận ta sao?"
 
Ta từng coi Bùi Nhận như đệ đệ ruột thịt.
 
Nhưng từ mùa hè năm ngoái đến nay, chúng ta chưa từng nói lời nào.
 
Nguyên nhân rất đơn giản.
 
Tháng sáu năm ngoái, trong lễ hội đua thuyền rồng.
 
Dưới thuyền hoa, Dự Vương Tiêu Kỳ Bạch gặp thích khách mai phục.
 
Cận vệ chịu thiệt hại nặng nề, bản thân Tiêu Kỳ Bạch cũng hôn mê bất tỉnh.
 
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một nữ tử từ thuyền nhỏ bên cạnh leo lên thuyền hoa, dùng mái chèo đánh thích khách.
 
Sau đó lấy thân đỡ đao, cùng thích khách rơi xuống sông.
 
Là cận vệ duy nhất chứng kiến toàn bộ vụ ám sát, Bùi Nhận đã làm chứng trước mặt Tiêu Kỳ Bạch, rằng nữ tử cứu điện hạ chính là Tống Uyển Dung.
 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo