Chương 5
9
Lục Minh Xuyên đeo tai nghe, cầm theo bữa sáng.
Vừa đi về phía trước, vừa ăn.
Tôi có chút ngượng ngùng, quay người muốn tìm Tề Tư Dương.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, cậu ta đã biến mất tăm!
Lúc này, Lục Minh Xuyên cũng nhìn thấy tôi.
Cậu kinh ngạc hỏi:
“Sao cậu lại ở đây?”
Tôi chỉ có thể ngượng ngập cười:
“Chạy bộ.”
Lục Minh Xuyên tò mò:
“Chạy gì mà chạy đến tận cửa nhà tôi vậy?”
“Tôi…”
Đường chạy này là do Tề Tư Dương chọn.
Cậu ta vừa nãy còn nói, phía trước có chuyện tốt chờ tôi.
Chẳng lẽ là tình cờ gặp Lục Minh Xuyên sao?
Đây mà là chuyện tốt gì chứ?
Chắc chắn Lục Minh Xuyên sẽ nghĩ tôi là đồ theo dõi cậu ấy mất!
Tôi càng nghĩ càng căng thẳng.
Càng căng thẳng thì càng không nói nổi:
“Tôi… tôi chỉ tình cờ đi ngang thôi.”
“Thế à.”
Lục Minh Xuyên gật gù, cũng không hỏi thêm.
Ngược lại, cậu tự nhiên nói với tôi:
“Vậy thì cùng đi học nhé.”
“Được… được thôi.”
Tôi đồng ý.
Nhưng ngay sau đó lại hối hận.
Hôm nay để chạy bộ, tôi chỉ mặc một bộ đồ thể thao xám rộng thùng thình.
Mái tóc mái cũng hất lên, lộ ra cái trán rộng.
Trông chắc chắn vừa béo vừa xấu.
Lục Minh Xuyên hoàn toàn chẳng để ý đến những gì tôi nghĩ, ngược lại còn phá vỡ sự im lặng trước.
Cậu nói:
“Cậu hất mái lên, đôi mắt trông khá đẹp.”
“Á? Thật… thật vậy sao?”
Huyết áp tôi lập tức vọt lên một trăm tám.
Trong lòng dần dần nảy sinh chút niềm vui thầm kín.
“Ừ.”
Giọng điệu Lục Minh Xuyên tự nhiên, rồi chuyển sang đề tài khác:
“Thực ra tôi thấy cậu nên để tâm vào học hành.
Đợi sau này đỗ được đại học tốt, tự nhiên sẽ kéo giãn khoảng cách với những kẻ hay mỉa mai cậu, như vậy chẳng còn vấn đề gì. Tôi nhớ hồi lớp 10, lớp 11, thành tích của cậu khá tốt, đúng không?”
Tôi lặng lẽ gật đầu.
Tôi phát bệnh từ học kỳ hai lớp 11.
Vì dùng thuốc nội tiết, chỉ trong một kỳ nghỉ hè ngắn ngủi, cả người tôi như quả bóng bị thổi căng, mập lên nhanh chóng.
Sự chênh lệch quá lớn khiến tôi trở nên nhạy cảm, tự ti, thành tích học tập cũng tụt dốc không phanh.
“Tôi nghĩ nền tảng học của cậu vẫn còn. Tuy rằng đã lỡ mất học kỳ đầu lớp 12, nhưng học kỳ cuối cùng cố gắng một chút, chắc cũng có hy vọng.”
Lục Minh Xuyên nhìn tôi, khích lệ:
“Nhất định phải học hành nghiêm túc. Còn mấy người kia, nếu họ lại bắt nạt cậu, thì cứ nói với thầy cô, tôi sẽ làm chứng cho cậu!”
Tôi mừng rỡ đến mức không kịp phản ứng:
“Hả?”
Bị tôi nhìn chằm chằm, Lục Minh Xuyên hơi ngượng, giải thích:
“Tôi cũng thấy bọn họ rất nhàm chán thôi.”
“Ừm.”
Tôi vui vẻ gật đầu.
Trái tim đập càng lúc càng nhanh.
10
Sắp đến cổng trường, tôi tự giác chậm lại, để Lục Minh Xuyên đi vào trước.
Dù cậu ấy đã nói với tôi rất nhiều lời khích lệ.
Nhưng tôi biết rõ bản thân mình.
Một người vừa học giỏi vừa đẹp trai như cậu ấy, chắc chắn không muốn để bạn bè nhìn thấy đi cùng một “con nhỏ xấu xí” như tôi.
Lục Minh Xuyên cũng hiểu được dụng ý của tôi.
Cậu khựng bước một chút, cuối cùng vẫn nhấc chân, một mình đi vào trước.
Nhìn theo bóng lưng thiếu niên ấy, trong lòng tôi tràn đầy sức mạnh.
Ngày mai, tôi nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, cả chạy bộ lẫn học tập!
Đúng lúc này, bên tai vang lên một giọng nói:
“Đẹp chứ?”
Tôi thành thật gật đầu:
“Đẹp.”
Giọng nói lại hỏi:
“Thích nhìn không?”
Tôi:
“Thích.”
Ngay sau đó, giọng nói trở nên chua chát:
“Vậy thì gả cho cậu ta đi, ngày nào cũng được nhìn.”
Tôi sững lại.
Quay đầu, thấy Tề Tư Dương đang đứng trước mặt.
Khóe môi cậu cong lên nụ cười cà lơ phất phơ.
Tôi vừa định phản bác, bỗng phát hiện sắc mặt Tề Tư Dương hơi tái nhợt.
Tôi vội hỏi:
“Cậu không khỏe à?”
Tề Tư Dương lập tức đổi sắc mặt, lạnh lùng nói:
“Ai mà không khỏe? Có tinh thần quan sát thế này, chi bằng lo quan sát Lục Minh Xuyên nhiều hơn đi.”
Tôi thấy khó hiểu:
“Sao tự nhiên lại châm chọc tôi? Cậu bị bệnh hả?”
Giọng Tề Tư Dương càng thêm lạnh:
“Đúng, tôi bị bệnh, mà còn sắp c/h/ế/t nữa, vậy em hài lòng rồi chứ?”
“Thật chẳng thể nói lý được!”
Tôi đeo cặp, bước thẳng về phía trước.
Người đàn ông này tính tình quá tệ!
Chẳng trách mười năm sau, tôi lại ly hôn với cậu ta!
Không!
Mười năm sau, tôi tuyệt đối sẽ không kết hôn với cậu ta!
Làm gì có chuyện ly hôn!
Tốt nhất là giống như cậu ta nói, tôi sẽ gặp được người tốt hơn, vốn dĩ chẳng bao giờ chạm mặt với cậu ta!