Hạt táo - Chương 10: Bí ẩn hồ nước hoang

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tống Yểu phủi tàn thuốc còn sót lại trên khăn quàng cổ, nhìn vết cháy thuốc lá nhạt màu mà không khỏi đau lòng, hít sâu một hơi, để sự tươi mát của bạc hà và vị đắng của thuốc lá xua tan hơi ẩm trong lồng ngực bị thấm đẫm bởi mưa ở Anh.


Sau đó, Tống Yểu lại dập tắt điếu thuốc, rồi lại ném chiếc bật lửa và hộp thuốc lá vừa mở vào thùng rác.


Rõ ràng cô đã hứa với Chu Tễ Niên là sẽ bỏ thuốc, nhưng bây giờ lại vi phạm lời hứa ấy vì anh.


Lần đầu tiên hút thuốc là vào kỳ nghỉ hè sau kỳ thi đại học.


Tống Yểu cầm một số giấy khen văn học, điểm thi đại học của cô đạt ở mức bình thường, cho nên thuận lợi thi vào khoa tiếng Trung của Đại học R.


Tên và ảnh của cô được treo cao trên bảng thông báo màu đỏ ở cổng trường trung học thực nghiệm thành phố Hoài, Tống Thanh Bình và Trương Hồng đang hăng hái tổ chức tiệc ăn mừng, các anh chị khóa trên và các em khóa dưới quen biết đều gửi tin nhắn chúc mừng, ngay cả một số giáo viên biên tập và bạn bè từng thi đấu cùng cô cũng hỏi thăm và chúc mừng một cách tượng trưng.


Nhưng đối với Tống Yểu mà nói, mọi thứ đều chẳng có cảm giác thực tế, dường như cuộc sống đại học sắp tới chỉ là leo lên một tháp Babel khác từ một tháp Babel khác.


So với việc cô thi vào trường và chuyên ngành yêu thích, có lẽ điều khiến Tống Yểu vui vẻ hơn là có thể tiếp tục học đại học ở cùng một thành phố với một nhóm bạn bè.


Đương nhiên, cô cũng cảm thấy vui thay cho Chu Tễ Niên.


Trong kỳ nghỉ hè này, có thể nói là cuộc sống của Chu Tễ Niên vô cùng rực rỡ.


Một mặt, cuối cùng bộ phim mà anh đóng vai nam chính bị trì hoãn suốt hai năm đã được công chiếu, lúc này anh đang theo chân đoàn làm phim đi tuyên truyền ở một số nơi, nhân tiện gió xuân của lưu lượng, miễn cưỡng bước vào ngưỡng cửa của một tiểu sinh đang nổi. Mặt khác, dựa vào hai năm học hành chăm chỉ, cuối cùng đã có thể bù đắp lại những lỗ hổng kiến thức mà anh đã bỏ lỡ vì đóng phim hồi cấp ba, thi đại học đạt điểm chuẩn vào một trường 985 ở thành phố Kinh.


Sự nghiệp và học vấn đều bội thu, đợi đến khi vào đại học, thêm một chút đào hoa, bổ sung tiến độ vào con đường tình yêu, vậy thì cuộc đời anh cũng xem như viên mãn rồi.


Tống Yểu thường nói đùa với anh như thế.


Mặc dù không biết vào một mùa hè ẩm ướt nào đó, mối quan hệ giữa hai người đột nhiên giống như mứt trái cây chưa được bảo quản đúng cách, cuối cùng bị lên men.


Sự ngọt ngào xen lẫn chua xót, bên cạnh đó còn mấy lớp bọt sủi lên, trở thành một mối quan hệ tiến thoái lưỡng nan.


Nhưng Tống Yểu vẫn tự bỏ tiền túi dùng học bổng thi đại học do trường thực nghiệm cấp, mua mấy chục vé xem phim “Đầm lầy hoang dã”, hào phóng chia cho tất cả những người quen và không quen biết xung quanh để ủng hộ Chu Tễ Niên.


“Đầm lầy hoang dã” là một câu chuyện văn học buồn nói về những thiếu niên trong mùa hè ẩm ướt, có tình thân, có tình yêu mập mờ, có nỗi đau trưởng thành. Đạo diễn Bành Hoán là người giỏi nhất trong việc quay những bộ phim văn học bi kịch, đau lòng như vậy.


“Đầm lầy hoang dã” mang danh nghĩa là tác phẩm cuối cùng của ông đã giành được không ít doanh thu phòng vé, quan trọng hơn là nó còn giành được một vài giải thưởng nho nhỏ.


Cũng nhờ bộ phim này, cái tên Chu Tễ Niên cùng với một cảnh phim khi anh đứng hút thuốc trong đêm tối, ngẩng đầu nghiêng mặt, nhìn ra ngoài cửa sổ kính mờ, làn mưa xanh tươi đã lập tức trở nên đỏ như đám mây rực rỡ vào buổi chiều mùa hè.


Sự khai sáng về thuốc lá có lẽ bắt nguồn từ đây.


Tống Yểu chen chúc trong rạp chiếu phim cũ kỹ chật kín người nhìn thấy khung cảnh này, bỏng ngô trong lòng bàn tay rơi đầy váy. Toàn thân đều có vị caramel, những đường vân trong lòng bàn tay đều ngọt ngấy, nhưng Tống Yểu như bị làn khói thuốc mà Chu Tễ Niên nhìn ra ngoài cửa sổ bao phủ, đầu óc tê liệt.


Chết rồi! Anh nhất định sẽ bị thím Trần mắng mất!


Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu Tống Yểu khi cô hoàn hồn tỉnh lại sau cơn ngơ ngẩn, sau đó là câu hỏi về “thuốc lá có vị gì”, xen lẫn với những suy nghĩ lung tung “anh không nói với mình rằng bản thân đã học hút thuốc”, hay “lần trước khi mình gọi cho anh lúc đang đóng phim, sau anh không tiết lộ gì cả!”.


Bên cạnh là những tiếng la hét vô cùng đáng yêu của các cô gái nhỏ, đủ loại lời nói thô tục lọt vào tai Tống Yểu.


“Chết tiệt! Nhìn cái yết hầu đang chuyển động kìa, thật gợi cảm!”


“Oa oa, Tiểu Bảo cũng đẹp trai quá, hoàn toàn bị em trai mười sáu tuổi mê hoặc!”


“Nhìn xem! Cơ bụng! A a a muốn sờ thử quá!”


Sau khi xem xong một bộ phim, mặt Tống Yểu đỏ như táo, lòng bàn tay dính nhớp vị caramel.


Kỳ nghỉ hè bận rộn chuyển nhà, chuyển từ tiểu khu Ngọc Lan đã sống mười tám năm đến Hải Đường Hoa Uyển, Tống Yểu một tay vác những cuốn sách quý giá của mình, không có thời gian đi du lịch.


Vì vậy, cô đã dồn hết thời gian rảnh quý báu của mình vào máy ảnh và tài liệu trống, mỗi ngày đều đeo máy ảnh trên cổ, chạy nhảy lung tung khắp thành phố Hoài, về đến nhà là ngồi trước máy tính gõ bàn phím.


Chụp những khoảnh khắc thoáng qua, viết những điều hư ảo, làm việc nhà giúp Trương Hồng, đi theo Tống Thanh Bình học nấu ăn, đến nhà hàng xóm chơi với Trần Tú Lan đang trong thời gian hồi phục sức khỏe để giết thời gian. Thỉnh thoảng cô cũng hẹn Trần Trinh Trinh, người vẫn còn đắm chìm trong niềm vui thi đỗ vào Đại học Z, ra ngoài đi dạo…


Tống Yểu đã trải qua kỳ nghỉ hè này một cách hời hợt, cũng chẳng gặp Chu Tễ Niên được bao nhiêu lần.


Thi thoảng cả hai mới gặp nhau, nhưng cậu luôn vội vã, gầy đi rất nhiều, cũng trầm lặng hơn một chút, nhưng luôn nở nụ cười với cô.


Trong buổi tiệc ăn mừng do hai nhà cùng tổ chức, cuối cùng cô cũng không nhịn được hỏi Chu Tễ Niên một câu: “Hút thuốc có cảm giác gì vậy?” Tống Yểu chớp mắt, nhìn chằm chằm Chu Tễ Niên hỏi.


Đây là lần đối thoại thứ mấy sau kỳ nghỉ hè nhỉ? Bốn? Năm? Hay sáu?


Chu Tễ Niên không rõ, vì vậy đã nhìn kỹ đôi mắt tròn của cô, nhìn mấy hạt mụn nhỏ ửng đỏ trên trán cô, nhìn hàng mi bay bổng của cô, rồi lại nhìn chiếc mũi nhỏ của cô, giọng điệu trả lời nhẹ bẫng, hoàn toàn trái ngược với ánh mắt nóng rực của anh: “Cũng chẳng có cảm giác gì, hơi cay thôi.”


Không nghe thấy câu trả lời thú vị như mong đợi, Tống Yểu lập tức xìu xuống, ý nghĩ đối thoại như làn khói mỏng manh đột nhiên tan biến, ánh mắt lơ đãng, nhìn quanh tìm lý do, muốn rời khỏi tình huống bối rối lúc này với Chu Tễ Niên.


Chỉ là vừa mới khẽ nhấc chân, cô đã bị Chu Tễ Niên gọi lại.


Cũng không biết từ đâu xuất hiện một mảnh giấy nhỏ, Chu Tễ Niên giơ lòng bàn tay ra với Tống Yểu: “Nè, mấy ngày trước khi tham gia một sự kiện, có gặp ca sĩ dân gian mà em từng thích trước đây, thế nên anh đã xin chữ ký giúp em.”


Tống Yểu vui vẻ cầm lấy, ngón tay khẽ chạm vào lòng bàn tay ấm áp của anh.


Đó là cảm giác như một bông hoa đột nhiên rơi vào lòng bàn tay, Chu Tễ Niên cảm thấy ngứa ngáy một cách khó hiểu, chỉ biết nắm chặt tay lại.


Nhìn chằm chằm vào chữ ký bay bướm một lúc lâu, Tống Yểu mới khó khăn nhận ra chữ ký của ca sĩ nào, thu lại vẻ mặt, nhưng cố gắng điều chỉnh giọng điệu, đủ chân thành và nghiêm túc nói với cậu một tiếng “Cảm ơn!”


Đúng là ca sĩ mà cô từng thích trước đây, nhưng chỉ là thích trước đây mà thôi, kể từ khi một số tin tức tiêu cực về đạo nhái của ca sĩ này bị phanh phui, Tống Yểu đã đưa anh ta vào danh sách đen, nhưng dù sao vẫn cảm ơn tấm lòng tốt của Chu Tễ Niên.


Nếu là trước đây, chắc hẳn lúc này Tống Yểu sẽ bĩu môi, giận anh bởi vì không biết sở thích của cô đã thay đổi, nhưng có lẽ trong khoảnh khắc đó, Chu Tễ Niên cũng không thể không biết thể loại nhạc mà cô thích nhất lúc này đã trở thành R&B.


Vậy thì rốt cuộc cả hai đã rơi vào tình huống khó xử này như thế nào?


Tống Yểu không rõ.


Cầm chiếc điện thoại mới mà Tống Thanh Bình đã đổi cho cô sau kỳ thi đại học, trong nhóm nhỏ ba người mang tên “Trọng sinh chi ngã thị thiểm lượng đại văn hào”, Tống Yểu không biết phải làm gì với bàn phím 26 phím, viết một đống, sau đó lại nhấn phím xóa dài để xóa hết.


Sự thay đổi của thanh mai trúc mã rơi vào hộp tin nhắn, chỉ trở thành một câu: “Mọi người nói xem, hút thuốc có cảm giác gì vậy?”


Trì Xuân trả lời rất nhanh, chỉ trả lời đơn giản mấy chữ: “Khá đắng.”


Liên Thành cũng trả lời ngay sau Trì Xuân: “Cảm giác gần giống như uống một chai bia lạnh rồi lại uống cà phê đen đá, chóng mặt, cả người như tách rời.”


Nhóm nhỏ ba người này được thành lập khi tham gia cuộc thi văn học ở Thượng Hải. Ba người đều là thí sinh và đều là sinh viên khoa Văn, Trì Xuân và Liên Thành đều lớn hơn Tống Yểu một khóa, quen biết nhau khi trò chuyện trong nhóm chuẩn bị thi.


Trao đổi những giấc mơ văn học chua xót của mình trong trận tuyết rơi dày đặc ở Thượng Hải, coi như là có duyên, cũng chơi được với nhau, vì vậy đã lập một nhóm chat nhỏ, để tán gẫu lung tung.


Không biết từ đâu lan truyền rằng rượu và thuốc lá có thể khơi dậy cảm hứng sáng tác, vì vậy đã có rất nhiều thanh niên văn nghệ lén lút nếm thử hương vị này.


Trì Xuân khác với vẻ ngoài ngoan ngoãn của cô ấy, là một người táo bạo, trong số ba người, cô ấy là người học hút thuốc và uống rượu sớm nhất, Liên Thành bị Trì Xuân khiêu khích thế nên cuối cùng cũng nếm thử hương vị này.


Chỉ còn lại Tống Yểu vẫn là một học sinh ngoan trong nhóm, đang chuẩn bị cho kỳ thi đại học. Sau khi nghe hai người họ nói như vậy, Tống Yểu càng thêm hứng thú, trong đầu cứ lẩn quẩn khung cảnh về Chu Tễ Niên.


Vì vậy, vào một ngày nào đó, cuối cùng cô cũng không chịu nổi, lén lút ra khỏi nhà, đi vòng quanh thành phố Hoài để rồi đến một cửa hàng nhỏ không tên ở góc phố mua một bao thuốc lá.


Nhưng dù sao đã là học sinh ngoan suốt mười tám năm, Tống Yểu có gan nhưng không có đảm, bao thuốc lá đó đã ở trong ngăn kéo đầu giường trong phòng ngủ mới của cô được hơn nửa tháng.


Khác với sự chậm trễ của Tống Yểu, tốc độ nổi tiếng của Chu Tễ Niên nhanh như tên lửa.


“Đầm lầy hoang dã” ngay lập tức trở thành con ngựa ô trong mùa hè, Chu Tễ Niên cũng nhờ bộ phim này mà lên tin tức không ít lần, còn được mời tham gia mấy chương trình tạp kỹ. Chưa đầy một tháng, câu lạc bộ người hâm mộ đã được thành lập.


Cho đến một ngày, Liên Thành đột nhiên ném một liên kết trong nhóm “Trọng sinh chi ngã thị thiểm lượng đại văn hào”, không quên đặc biệt tag Tống Yểu, kèm theo một câu: “Tiểu trúc mã của cậu vừa mới nổi đã lén lút yêu đương rồi kia kìa!”


Không hiểu sao, dường như Liên Thành vẫn luôn không vừa mắt Chu Tễ Niên, trong mấy ngày ở Thượng Hải, trước mặt ai, anh ấy cũng là bày ra dáng vẻ mấy cậu chủ nhà giàu hiểu biết nhiều, không biết đã lừa gạt bao nhiêu trái tim thiếu nữ, nhưng lại chỉ lạnh nhạt với Chu Tễ Niên.


Trì Xuân đã âm thầm đoán với Tống Yểu, thống nhất cho rằng nhà thơ lớn Liên đang ghen tị với Chu Tễ Niên vì anh đẹp trai hơn anh ấy một chút.


Nhưng Chu Tễ Niên thật sự rất đẹp trai, nếu không thì đã không được Bành Hoán chọn trong số hàng vạn người để đóng vai nam chính trong phim.


Khi nhìn thấy tin tức này, Tống Yểu đang ngồi bắt chéo chân trên ban công, lười biếng nằm đó phơi nắng.


Theo bản năng, trước tiên cô nhấp vào liên kết, sau đó chuyển đến trang tìm kiếm nóng trên Weibo, và #Chu Tễ Niên bị nghi ngờ yêu đương# được treo trên đầu.


Răng bất ngờ bị que kem đậu đỏ làm cho lạnh buốt, biểu cảm cũng bị đóng băng.


Tống Yểu ngậm chặt miệng, ngậm khối băng đậu đỏ tan chảy, nhanh tay mở mục hotsearch ra xem thử.


Đó là một vài bức ảnh và ảnh chụp màn hình trong một buổi phỏng vấn.


Bức ảnh là cảnh Chu Tễ Niên và một cô gái có những cử chỉ thân mật, cô gái đeo khẩu trang, không nhận ra khuôn mặt, chỉ thấy người đó khoác tay anh, còn anh thì đưa tay chạm vào đầu cô gái, là sự thân mật vượt xa tình bạn thanh mai trúc mã của cô và anh. Còn bức ảnh chụp màn hình trong buổi phỏng vấn là cảnh phỏng vấn anh sau buổi ra mắt phim vài ngày trước.


Phóng viên hỏi: “Trong “Đầm lầy hoang dã”, anh đóng vai Lý Xuyên thầm mến chị Giang Hiểu, một cô gái làng chơi ở phố bên cạnh, một mặt lại nhận được tình cảm của bạn học Trần Vi Nhiên, cuối cùng lại chọn cùng một người lạ là Tiểu Tạ trên tàu hỏa để trốn đi xem biển; nếu là anh, anh sẽ chọn cô gái nào?”


Chu Tễ Niên chỉ im lặng lắc đầu, mái tóc hơi dài hơn một chút trong đợt quảng bá che đi lông mày và mắt, không rõ nét mặt.


“Yêu và được yêu không bao giờ là một sự lựa chọn, Lý Xuyên rất may mắn khi có thể có được tình yêu và trải nghiệm tình yêu, đối với tôi mà nói như vậy đã là đủ rồi.”


Phóng viên không hài lòng với câu trả lời vòng vo này, cần phải thẳng thắn hơn nữa thế nên đã tiếp tục hỏi: “Vậy thì sau khi thoát vai Lý Xuyên trong “Đầm lầy hoang dã”, anh thích kiểu con gái nào?”


Đạo diễn Bành Hoán cùng tham gia phỏng vấn vừa định lên tiếng giúp cậu giải vây, nhưng không ngờ Chu Tễ Niên đã tự mình trả lời trước.


Cậu nói: “Tôi thích những cô gái như hạt táo.”


Phóng viên ngơ ngác, chưa kịp hỏi tiếp thì đã bị nhấn chìm trong những câu hỏi của các phóng viên khác.


Nếu chỉ xem riêng đoạn này, dường như cũng không có vấn đề gì, câu trả lời mơ hồ không có giá trị gì đặc biệt, nhưng kết hợp với những bức ảnh được tung ra ngày hôm nay, dường như lại càng thú vị hơn.

Đi kèm với chủ đề #Chu Tễ Niên nghi vấn hẹn hò# lên hot search còn có #Tiểu thư Hạt Táo#


Cây kem đậu đỏ tan chảy trong miệng thành một vũng nước đường công nghiệp, còn que kem trên tay cũng nhỏ giọt dưới ánh nắng ấm áp, để lại những giọt nước mắt trên vạt váy ngủ trắng.


Tống Yểu cảm thấy mình bị say nắng rồi.


Đêm đến cô trằn trọc mãi không ngủ được, Tống Yểu mượn ánh trăng, lấy ra bao thuốc lá từ trong ngăn kéo tủ đầu giường, khẽ châm lửa, mở toang cửa sổ, đón gió tập tành hút thuốc.


Bởi vì hút quá nhanh nên cô bất ngờ bị sặc, Tống Yểu khẽ hít vào rồi ho, trong lòng thầm oán một câu: Thuốc lá có gì hay chứ!


Đắng như hạt táo.


Tàn lửa chập chờn nơi đầu ngón tay, Tống Yểu nhìn chằm chằm đến thất thần.


Rồi có người gọi cô.


“Hạnh Hạnh, em đang hút thuốc à?”


Tống Yểu men theo tiếng gọi nhìn về phía đó, đối diện với Chu Tễ Niên qua khung cửa sổ.


Từ việc ở trên và dưới lầu thành ở phòng bên cạnh, đó là điểm không tốt, kiểu nhà trong khu chung cư cũng tệ, Tống Yểu thầm oán thán trong lòng, sao phòng ngủ của cô và phòng ngủ của Chu Tễ Niên lại vừa vặn đối diện cửa sổ chứ!


Trong lúc luống cuống tay chân dập tắt điếu thuốc, Tống Yểu ấp úng không biết trả lời thế nào, chỉ "rầm" một tiếng đóng sầm cửa sổ coi như mộng du, cứ thế vứt bỏ tiếng "Hạnh Hạnh" quen thuộc mà xa lạ ra sau đầu.


Cảm giác ngái ngủ của Chu Tễ Niên cũng lập tức xua tan, nhíu mày bối rối, lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.


Chu Tễ Niên: ?


Chiếc điện thoại để cùng với thuốc lá trên tủ đầu giường rung lên, Tống Yểu mở ra xem thì thấy một dấu chấm hỏi.


Dường như cô vẫn chưa nhả hết làn khói thuốc, nghẹn ở trong ngực, Tống Yểu dùng sức gõ bàn phím trả lời.


Tống: Sao đấy? Chỉ có anh được hút thuốc, còn em thì không à?


Chu Tễ Niên nhanh chóng trả lời.


Chu Tễ Niên: Hút thuốc không tốt, anh không hút nữa, em cũng đừng hút nữa được không?


Rất nhiều chữ viết tắt và bộ thủ chạy lung tung trong đầu, nhưng không thể ghép thành một câu hoàn chỉnh, cô không biết phải trả lời thế nào.


Chu Tễ Niên: Cậu mợ về nước để giải quyết vấn đề bất động sản, mấy hôm trước chị Gia Dục tiện thể đưa cho anh vài cuốn tiểu thuyết nguyên bản tiếng Anh, em có muốn đến tìm anh lấy không?


Chu Tễ Niên: Chị Gia Dục đưa sách cho anh, còn bị paparazzi chụp lên hot search, vì mấy cuốn sách này mà anh bị chị ấy mắng cho một trận đấy!


Ồ.


Hóa ra là chị Gia Dục.


Tống Yểu đột nhiên hết giận, nhưng dường như cô vốn không hề có lý do chính đáng để tức giận.


Sách nguyên bản không lấy thì phí, vì vậy cô lập tức trả lời một chữ "Được", còn kèm theo một biểu tượng cảm xúc dễ thương.


Vậy hạt táo có nghĩa là gì chứ!


Tống Yểu lại đang băn khoăn về trò chơi chữ, mùi thuốc lá vương vấn trong ngực không tan đi được.


Lãng phí hết cả một đêm, nhưng ít nhất cô đã học được cách hút thuốc.


Nhìn màn hình máy tính tối dần, Tống Yểu từ từ gõ bàn phím, vừa hồi tưởng vừa kể lại.


Con trỏ lùi lại, nhả ra một câu khô khan: Hè năm lớp hai, trong mùa hè như vắt ra nước, tôi có được chiếc máy ảnh đầu tiên, bức ảnh đầu tiên mà máy ảnh chụp được, là về anh ấy.

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo