Đại Hồ Ly Lông Xù Rất Đáng Yêu - Chương 24

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Lận Tô cầm bấm móng tay trở về phòng, tiện tay đưa ra trước mặt William: “Nè, bấm móng tay nè.”

Vừa dứt lời, cậu đã quay người chạy biến đi thay đồ, xách quần áo vào phòng tắm.

William ngồi yên nhìn theo bóng lưng tiểu giống cái, đuôi khẽ vẫy, trong lòng tự hỏi, sao mặt Lận Tô lại đỏ đến thế?
----

Sáng sớm hôm sau, dùng bữa sáng xong, Lận Tô đỡ William ra ngoài, định để anh phơi nắng một chút cho khỏe người.

Shop online đã thiết lập xong, chỉ còn chờ giấy phép kinh doanh được phê duyệt là có thể chính thức khai trương, không cần William phải canh suốt nữa.

Cậu đi kiểm tra ổ gà, muốn xem bầy gà rừng mới dọn sang phòng mới có “cảm kích” cậu bằng mấy quả trứng không.

Sự thật chứng minh, mấy con gà rừng này đúng là nuôi không nên thân, một quả trứng cũng không đẻ, mà mấy quả trước đó cũng không chịu ấp nở.

Quả thật là một lũ phế vật, chẳng làm được tích sự gì cả!

“Tiểu Tô, người của chấp pháp bộ lại đến kìa.”

Nghe Tô Cẩm gọi, Lận Tô lên tiếng đáp, rửa sạch tay rồi bước ra. Cậu thấy người lần trước đến cùng Mục Ân là La Từ Từ, đi cùng với một đồng sự xa lạ khác.

Lận Tô mỉm cười: “Sao hôm nay lại đến sớm vậy? Rau quả nhà tôi còn chưa chín đâu.”

La Từ Từ vừa xuống xe đã bị bốn cây ăn quả trong sân nhà họ Lận hấp dẫn toàn bộ ánh mắt, hít sâu một hơi, ngạc nhiên hỏi: “Xin hỏi, mấy cây ăn quả này cũng là của nhà các hạ trồng sao?”

Trước mắt là những cây ăn quả tươi tốt, trái chín đỏ rực treo đầy cành, nào là táo đỏ mọng, cam vàng óng ánh, từng quả nhìn từ xa đã to đẹp hấp dẫn. Không biết có phải là ảo giác không, nhưng không khí quanh sân dường như cũng thoảng mùi trái cây tươi mát, làm người ta vừa hít một hơi đã cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều nhẹ nhõm.

Nghĩ tới lúc sáng ra khỏi cửa, Mục Ân có dặn dò: bảo anh ta thử dò hỏi xem Lận Tô có đồng ý trở thành tinh lọc sư chuyên trách cho Tinh cầu North hay không.

Nhưng hiện tại nhìn mấy cây ăn quả trong sân nhà họ Lận, La Từ Từ lại thấy hơi xấu hổ khi mở miệng.

Người có năng lực như vậy, chỉ bằng một Tinh cầu North nghèo nàn này thì lấy gì thuyết phục người ta? Là đặc quyền đãi ngộ sánh ngang Thủ Đô Tinh, hay là phong cảnh ở đây đẹp hơn?

Đổi vị trí mà nghĩ, nếu anh ta mà có năng lực như vậy, chắc chắn cũng chọn tới Thủ Đô Tinh phát triển. Dù có phải khóc trong căn hộ nhỏ ở Thủ Đô, cũng còn hơn cười trong biệt thự ở Tinh cầu North. Dĩ nhiên, anh ta cũng chỉ dám mơ mộng một chút mà thôi.

 

Nghe La Từ Từ mở miệng hỏi về cây ăn quả, nụ cười trên mặt Lận Tô càng thêm chân thành:
“Đúng vậy, mấy cây đó là táo và cam tôi mới trồng được. Bất quá, giá cả sẽ nhỉnh hơn rau dưa một chút, dù sao trồng trái cây khó hơn nhiều. Mong các ngươi thông cảm.”

“Tôi hiểu, tôi hiểu! Thật ra lần này tôi đến, là do Bộ trưởng Mục Ân đặc biệt dặn dò. Ngài ấy muốn tôi chuyển lời đến ngài: lô hoa quả tinh lọc thu mua lần trước, sau khi được kiểm nghiệm bởi cơ cấu chuyên nghiệp, phát hiện tất cả rau quả đều chứa trên 60% nguyên tố tự nhiên. Theo tiêu chuẩn đế quốc, chỉ cần đạt 60% nguyên tố tự nhiên đã có thể sinh ra hiệu quả trấn an. Mà dịchh dinh dưỡng chế từ chúng lại có tác dụng ổn định tinh thần, việc này đã được đăng báo lên Tinh Vực Trường, bên đó cũng cực kỳ xem trọng…”

“Ngài ấy dặn chúng tôi tuyệt đối không được để ngài chịu bất kỳ tổn thất nào. Nếu ngài bằng lòng, Tinh cầu North hy vọng có thể mời ngài trở thành tinh lọc sư chuyên trách. Không biết ý ngài thế nào?”

Lời của La Từ Từ khiến Lận Tô có hơi bất ngờ, nhưng cũng không hẳn là ngoài dự đoán. Ngay từ lần đầu giao dịch thành công, cậu đã đoán được sẽ có ngày này. Việc mời làm tinh lọc sư chuyên trách, chẳng qua chỉ là một cách uyển chuyển để "giữ người" lại. Nếu cậu đồng ý, về sau sẽ bị gắn mác “Tinh cầu North”, mọi hành động đều bị ràng buộc.

Xét đến việc các tinh hệ đều khát khao có được tinh lọc sư riêng, chuyện Tinh Vực Trường ra mặt mời mọc cậu cũng không có gì kỳ quái.

Chỉ là hiện tại, Lận Tô chưa có kế hoạch đến Thủ Đô tinh phát triển, nhưng cũng không nghĩ sẽ mãi ở lại Tinh cầu North.

“Ý tốt của Tinh Vực Trường, ta xin ghi nhận. Nhưng hiện tại ta tạm thời không có ý định này, xin lỗi.”

“Không sao cả!” La Từ Từ cười nói, “Lúc đến Bộ trưởng Mục Ân đã dặn rồi, mọi thứ đều dựa trên ý nguyện của ngài. Chỉ cần sau này chúng tôi vẫn có thể thu mua hoa quả tinh lọc từ ngài là được. Ngoài ra, chúng tôi cũng sẽ điều chỉnh lại mức giá thu mua, đảm bảo không để ngài chịu thiệt.”

“Yên tâm đi,” Lận Tô đáp: “Tôi mở cửa hàng buôn bán, tất nhiên là phải có lời.”

Nghe vậy, La Từ Từ cũng yên tâm. Dù không hoàn thành được nhiệm vụ chính của Mục Ân, ít nhất mối giao dịch này vẫn tiếp tục được.

Anh ta quay đầu nhìn người đi cùng, là một giống cái trẻ tuổi. Do dự chốc lát, anh ta mở miệng:
“Là thế này… người này là bạn lữ của bạn tôi, tên Triệu An. Bạn tôi là một bệnh nhân rối loạn tinh thần lực cấp D, dạo gần đây tình trạng khá nghiêm trọng. Tôi muốn dẫn tôi muốn dẫn bạn lữ của cậu ấy đến mua ít rau quả, hy vọng ngài không thấy phiền.”

Lận Tô lúc này mới chú ý đến Triệu An mặc một chiếc áo gió xám nhạt, vóc dáng mảnh khảnh gầy yếu, sắc mặt tái nhợt mang theo vài phần u sầu, rõ ràng là tình trạng sức khỏe không tốt.

Chạm phải ánh mắt của Lận Tô, Triệu An khẽ cúi đầu, căng thẳng mở lời:
“Chào ngài, tôi tên là Triệu An. Là Từ Từ vụng trộm nói với tôi, hy vọng ngài không để tâm…”

Tiểu giống cái trước mặt tuổi không lớn, nhưng năng lực lại không thể xem thường.

Ban đầu khi La Từ Từ lén nhắc đến chuyện này, Triệu An còn chưa tin. Dù sao từ trước đến nay, phương án điều trị cho người mắc chứng rối loạn tinh thần lực gần như chỉ có An Phủ Tề.

Cậu ấy cũng từng ăn rau quả tinh lọc, nhưng quả thật chưa từng nghe nói nó có tác dụng trấn an. Lúc đến đây, Triệu An còn bán tín bán nghi.

Thế nhưng vừa bước vào viện, thấy bốn cây ăn quả xanh mướt treo đầy trái, ánh mắt cậu ấy lập tức thay đổi. Dù cậu ấy là người nhà họ Triệu ở Thủ Đô tinh, cũng từng gặp qua tinh lọc giả, nhưng chưa từng thấy ai có năng lực ngang tàng đến mức này!

Khác với đám người ở Nông trường số 13, Triệu An là người từng sống ở trung tâm Thủ Đô. Cậu ấy hiểu rất rõ loại trái cây tinh lọc quý giá hơn rau củ rất nhiều. Không chỉ giá cao ngất, mà còn khan hiếm đến mức phải đặt trước, xếp hàng mới mong mua được.

Ấy vậy mà giờ đây, ở một tinh hệ cấp ba như Tinh cầu North, lại có một tinh lọc giả trẻ tuổi tự mình trồng được bốn cây ăn quả giá trị liên thành thế này… Nếu chuyện này lộ ra, chắc chắn sẽ khiến cả giới tinh lọc phải chấn động.

Mà quan trọng hơn, những trái cây này… rất có khả năng chứa năng lực trấn an.

Lận Tô vẫn giữ nụ cười ấm áp trên môi:
“Là dẫn khách đến cho tôi, sao tôi lại để bụng được. Hai vị không cần khách sáo, có gì cứ nói thẳng là được.”

Tiểu giống cái da trắng môi hồng, khi cười còn hiện ra hai lúm đồng tiền xinh xắn, khiến người ta vừa nhìn đã sinh thiện cảm.

Triệu An cũng thở phào nhẹ nhõm. Cậu ấy từng tiếp xúc không ít giống cái có năng lực tinh lọc — ai nấy đều mắt cao hơn đỉnh, khí thế áp người. Nhưng tiểu giống cái trước mặt lại nhẹ nhàng ngoan ngoãn, khiến cậu ấy không khỏi sinh ra vài phần thân cận:
“Những quả trên cây… có bán không? Tôi muốn mua một ít.”

“Có chứ, cứ nhìn bảng giá là được.” Lận Tô chỉ vào tấm thẻ treo trên cổng.

Triệu An lui lại nửa bước nhìn bảng giá:
Táo: 400 thú tệ/quả
Cam: 450 thú tệ/quả
Dâu tây: 1000 thú tệ/quả
đều là mức giá tiêu chuẩn trên thị trường.

Giá cả rất bình thường. Huống chi nếu thật sự chứa trên 60% nguyên tố tự nhiên như lời La Từ Từ nói, thì mức này còn là quá rẻ.

“Vậy tôi lấy hai quả táo, hai quả cam và một quả dâu tây.”

Thấy Triệu An không bị giá cả làm chùn bước, Lận Tô thầm nghĩ đây đúng là người biết hàng, liền vui vẻ đáp:
“Chờ tôi một lát.”

Ánh mắt Triệu An dõi theo tiểu giống cái cầm giỏ bước đến cây ăn quả, bỗng chú ý đến người đang nằm nghỉ trên ghế, một giống đực nửa người nửa thú.

Trong lòng Triệu An lập tức cảnh giác. Từ sau khi bạn lữ của cậu ấy mắc tinh thần hỗn loạn, cậu ấy đã tìm hiểu rất nhiều tài liệu. Cậu biết, tinh thần hỗn loạn khi đến giai đoạn nghiêm trọng, khế ước thú sẽ tranh giành quyền kiểm soát thân thể với chủ nhân.

Loại trạng thái nửa thú hóa này… là dấu hiệu rõ ràng cho thấy bệnh tình đã vào giai đoạn nguy hiểm.

Thế nhưng, giống đực trước mắt không chỉ không có vẻ gì là nguy hiểm, mà trái lại, trông có vẻ rất nhàn nhã, còn có chút… hưởng thụ?

Ngay khi Triệu An còn đang kinh ngạc, trong đầu cậu ấy chợt lóe lên một ý nghĩ:
— Người này… hình như cậu ấy đã từng gặp ở đâu đó?

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo