Đại Hồ Ly Lông Xù Rất Đáng Yêu - Chương 18

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Lận Tô và Tô Cẩm cùng đi theo nhân viên tư vấn đến quầy thu ngân. Sau khi Lận Tô quét mã thanh toán xong, nhân viên tư vấn liền nói với nhân viên thu ngân:
“Còn có hoạt động rút thăm trúng thưởng nữa.”

Nhân viên thu ngân sửng sốt: “Gần đây cửa hàng mình có tổ chức hoạt động gì sao? Sao tôi không nhớ gì hết vậy?”

Nhân viên tư vấn nhỏ giọng gõ gõ mặt quầy: “Là cái chương trình khuyến mãi cho chiếc giường cổ... cái kia đó…”

Nhân viên thu ngân nghe đến đó thì bỗng ngẩng đầu nhìn Lận Tô, ánh mắt đầy vẻ không thể tin nổi.

Lận Tô chớp mắt, bình tĩnh hỏi: “Sao vậy, có gì không đúng sao?”

“Không có không có, rất tốt, tôi lập tức mở kênh rút thăm trúng thưởng cho quý khách.” Nhân viên thu ngân gắng kiềm nén nỗi khiếp sợ trong lòng, dù thế nào cũng không ngờ được cái giường cổ ba năm không ai thèm ngó tới ấy, lại được một tiểu giống cái trắng trẻo, ngoan ngoãn, đáng yêu như thế này mua đi!

“Xin mời nhìn lên màn hình, chọn một dãy số mà quý khách thích. Theo quy tắc, ngài có một lần rút thăm may mắn. Giải thưởng cao nhất là một chiếc vòng tay trí năng đời mới nhất của hãng CL. Giải nhì là một bộ ba món ga giường chất liệu tơ tằm. Giải ba là một phiếu trải nghiệm quang ảnh của hãng Giải Trí Tinh Hà… Còn giải an ủi là một chiếc chuông lắc chân nho nhỏ. Giờ kênh rút thưởng đã mở, xin mời ngài chọn một con số yêu thích và xem sau lưng con số ấy là phần thưởng gì!”

Nói đến đây, không hiểu vì sao ngay cả bản thân nhân viên thu ngân cũng bắt đầu phấn khích.

Dù gì đây cũng là sự kiện được lập ra suốt ba năm mà chưa từng có ai tham gia, lần đầu tiên có người kích hoạt! Hắn âm thầm hy vọng tiểu giống cái này ít nhất cũng trúng ít nhất giải ba gì đó… À không — Giải nhất!!!!

Lận Tô nhìn con số 25 có dòng chữ “vòng tay trí năng” bên dưới, cười nhẹ: “Hình như… cũng không tệ.”

Nhân viên tư vấn bên cạnh lập tức thấy choáng: Cái này mà gọi là không tệ?! Đây là siêu cấp tốt luôn mới đúng!!

Chiếc vòng tay trí năng đời mới nhất của hãng CL — mới ra mắt tháng trước, cả đế quốc cộng lại cũng chỉ phát hành đúng 1.000 chiếc.

Mà với một đế quốc có đến 1,6 tỷ dân, số lượng đó chẳng khác nào muối bỏ biển!

Tuy dòng sản phẩm vòng tay trí năng không đắt bằng mũ thực tế ảo, nhưng vì giá cả thân thiện, nên độ khan hiếm lại càng khiến người ta nghẹt thở.

Cửa hàng họ chỉ vì có hợp tác liên  với hãng CL nên mới được phân về đúng một chiếc để làm quà khuyến mãi thu hút khách. Nhưng vì Tinh cầu North quá xa xôi, mức chi tiêu trung bình của dân cư lại thấp, trưởng cửa hàng cũng không muốn tốn công quảng bá, nên cố tình nhét nó vào sự kiện rút thăm của mẫu “giường cổ” ba năm không ai thèm hỏi tới.

Ý đồ ban đầu là: để đó, chờ cho mọi người quên đi, rồi lén dỡ xuống là xong.

Ai mà ngờ chưa kịp tháo, cái giường kia đã có người mua mất! Không chỉ thế, đến cả phần thưởng giá trị nhất, chiếc vòng tay trí năng mới nhất của hãng CL cũng bị rút trúng luôn!

Ba năm không ai đụng, lần mở đầu một phát... bay luôn cả vốn lẫn lời!

Nhân viên tư vấn và nhân viên thu ngân liếc nhau một cái, cả hai chỉ có một cảm giác:

Cửa hàng trưởng của họ chắc giờ đang khóc vật vã trong WC rồi!
----

Lận Tô thương lượng xong thời gian giao hàng với nhân viên, rồi cùng Tô Cẩm đi nhận phần thưởng trước khi rời khỏi cửa hàng.

Vừa ra khỏi Gia Cụ Thành, Lận Tô chợt nhìn thấy tiệm vàng đối diện, như nghĩ ra điều gì, nhẹ nhàng kéo tay áo Tô Cẩm:
“Thư phụ, con muốn ghé tiệm vàng một lát. Xong rồi mình đi thương trường mua quần áo.”

Lúc nãy khi thanh toán, thấy mấy chiếc lục lạc treo kèm dây tơ hồng trên quầy thu ngân, cậu mới nhớ ra: từ khi nên đôi với William đến giờ, cậu còn chưa từng tặng cho tức phụ mình một món lễ vật tử tế.

Khi đó điều kiện không cho phép, bây giờ coi như cũng có chút tiền, vẫn nên chuẩn bị một chút cho có nghi thức.
Dù sao thì sống cũng phải có tí cảm giác long trọng.

Nghĩ đến dáng vẻ William hiện tại đang nửa hóa thú, nếu đeo trên chân một chiếc lục lạc nhỏ óng ánh sẽ đáng yêu biết bao!
Chỉ tưởng tượng thôi là Lận Tô đã ngứa ngáy cả lòng, nôn nóng muốn thấy William đeo thử.

Vừa khéo tiệm vàng có sẵn lục lạc thành phẩm, chỉ cần phối với dây tơ hồng là có thể dùng ngay. Sau khi hỏi giá, Lận Tô mua liền ba cái, vì kích cỡ không lớn nên tổng cộng chỉ tốn 1.500 thú tệ.

Trong tiệm còn có sư phụ giúp chỉnh sửa, lúc nhận thành phẩm, Tô Cẩm liếc mắt cười:
“Tặng cho William hả?”

Lận Tô cũng không giấu, hào phóng gật đầu:
“Đúng.”

Tô Cẩm cũng gật đầu theo:
“Đẹp đấy, William chắc chắn sẽ thích.”

Trước kia ông nghĩ Lận Tô đưa William về nhà, phần nhiều là vì đồng cảm. Bây giờ xem ra, trong đó thật sự có không ít tình ý.

Lúc đầu ông từng lo William với tình trạng như vậy sẽ trở thành gánh nặng của Lận Tô. Chính ông biết rất rõ, sống cùng một bạn lữ có tinh thần hỗn loạn khó khăn thế nào, không ngờ Lận Tô lại chọn con đường này.

Nhưng từ lúc cậu chữa khỏi cho Cain, ông liền tin một ngày nào đó, William cũng sẽ được chữa lành.
Cuộc sống rồi sẽ càng ngày càng tốt. Chỉ cần Lận Tô thích, ông sẽ luôn ủng hộ.

“Thư phụ, mình đi mua quần áo nha.”

“Cha với Hùng phụ con mặc gì cũng được, cứ mua cho con với William là được rồi!”

Nghe vậy, Tô Cẩm theo bản năng định từ chối, nhưng Lận Tô không nói gì thêm, đợi đến khi vào tiệm thì chọn ngay một bộ đồ hợp mắt, bắt Tô Cẩm đi thay.

Khoản thu chi của họ bây giờ khá thoải mái, ngày thường cũng chẳng có mấy dịp tiêu xài, mà mấy thứ hôm nay đều là vật thiết yếu. Kiếm tiền thì phải biết tiêu tiền.

Thế là sau một hồi mua sắm thả ga, lúc về, Tô Cẩm ôm bao lớn bao nhỏ ngồi phía sau xe ba bánh, miệng lẩm bẩm:
“Mệt quá ha, hay để cha xuống đi bộ một đoạn đi? Ngần này đồ, con chở về chắc mệt lắm!”

Lận Tô cười đáp:
“Thư phụ yên tâm, cho dù Hùng phụ đến ngồi lên, con cũng chở được, giờ con lợi hại lắm rồi đó!”

Tô Cẩm bị cậu chọc cười:
“Được rồi được rồi, Tiểu Tô của chúng ta giờ giỏi lắm! Nhưng mà mệt thì phải nói với cha đấy nhé.”

Dạo này ăn uống đầy đủ, thể lực của Lận Tô tốt hơn trước rất nhiều. Hơn nữa Tô Cẩm cũng không nặng, chở đi một đoạn chẳng là gì.

Buổi sáng, chuyện Lận Tô vừa bán một đợt hoa quả tinh lọc đã truyền khắp Nông trường số 13, lại thêm chuyện cả nhà Đồng Nhiên bị mang đi điều tra, khiến không ít người nghi ngờ giữa hai việc này có liên quan.

Nhưng thứ khiến mọi người bàn tán nhiều hơn là đợt hoa quả tinh lọc vừa  rốt cuộc bán được bao nhiêu tiền?

Tầm gần hoàng hôn, Lận Tô cuối cùng cũng chở Tô Cẩm về đến con đường nhỏ trước Nông trường số 13.

Chỗ này vốn không để ý giờ ăn, vì dùng dinh dưỡng tề thì đâu cần nấu nướng gì, đói thì uống một ống là xong.
Thế nên trên đường vẫn có nhiều người qua lại. Vừa thấy Lận Tô và Tô Cẩm trở về, ai nấy đều ghé mắt nhìn. Gần đây, cái tên Lận Tô đúng là hot.

Ban đầu có người tố cáo họ dùng rau củ có tạp chất, kết quả tra không ra gì, ngược lại còn lộ ra việc Lận Tô không có Thú văn mà vẫn lập được khế ước, sở hữu năng lực tinh lọc. Sau đó lại thấy cậu hợp tác với bộ chấp pháp, sáng nay còn có vụ nhà Đồng Nhiên bị bắt đi, xem ra cũng không thể thiếu phần nhà Lận Tô nhúng tay.

Lúc này nhìn thấy Tô Cẩm ngồi trên xe ôm đầy đồ, ai cũng giật mình. Ngần ấy đồ tốn không ít tiền đâu! Cuộc sống nhà Lận Tô đúng là ngày càng khấm khá.

Trước kia ai cũng nghĩ nhà này sắp không sống nổi nữa, không ngờ lại bứt phá thành công.
Chỉ tiếc năng lực tinh lọc kia sao không rơi vào nhà mình cơ chứ!

Lận Tô không thèm để ý đến ánh mắt của những người đi đường. Từ lúc chủ động công khai chuyện mình có năng lực tinh lọc, cậu cũng chẳng định giấu nữa.

Vì sao phải khiêm tốn? Cậu có tiền, chẳng lẽ người nhà lại không được sống tốt hơn một chút?

Nhưng trái lại, Tô Cẩm trước giờ chưa từng bị người khác chú ý như vậy, có hơi không tự nhiên. Tay ôm đồ cứ siết chặt mãi, sợ sơ ý rơi mất món nào rồi bị người khác nhặt đi.

Về đến nhà, Lận Tô khóa xe kỹ càng, rồi cùng Tô Cẩm mang đồ vào trong. Vừa bước vào phòng, cậu đã thấy William nhìn mình bằng ánh mắt đầy nghi hoặc và kinh ngạc.

Cậu bật cười hỏi:
“Sao thế? Anh đoán trước được tôi định đổi giường lớn rồi à?”

William gật đầu, đôi tai chó trên đầu cũng khẽ động theo. Lận Tô bỗng nhớ đến món quà nhỏ.

Cậu quay người lục túi:
“Không chỉ giường, tôi còn mua cho anh quần áo và một món quà.”

Nói rồi rút ra một chiếc hộp gấm màu đỏ từ trong túi.

Lận Tô ngồi xổm xuống, đôi mắt đen cong cong, lúm đồng tiền hiện rõ, cười tít mắt nhìn William. Cậu không mở hộp ngay mà nói trước:
“Lúc trước, khi đứng ngoài đại sảnh làm việc, tôi có nói chờ khi nào có tiền sẽ đối xử với anh thật tốt. Hôm nay ra khỏi Gia Cụ Thành, nhìn thấy tiệm vàng mới nhớ ra, hình như tôi vẫn chưa tặng anh cái gì giống như tín vật cả.
Tôi không biết người khác cưới vợ thế nào, nhưng anh đã là vợ của tôi, vậy cũng nên có chút trang sức chứ.
Hiện tại anh đi lại chưa tiện, mấy chuyện này cứ để tôi lo trước. Sau này khi anh khỏe rồi, muốn gì cứ cầm tiền của tôi mà mua.”

Nói một hơi nhiều đến vậy, những lời này trước đây cậu chưa từng nói với ai. Lận Tô có hơi ngượng, làn da trắng hồng lên một lớp mỏng, đôi mắt mèo vừa đen vừa sáng, đẹp đến lóa mắt.

 

Cậu cụp mắt, nghiêm túc mở hộp gấm ra, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy ý cười và mong đợi:
“Thế nào, anh thích không?”
---
Edit: Nói mà tui tưởng tiểu Tô là top không á

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo