Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Sau khi người của bộ chấp pháp rời đi, Lận Tô cùng Tô Cẩm trở về phòng thu dọn một chút, tiện thể trò chuyện với Cain và William, rồi mới lên xe ba bánh trong nhà chở Tô Cẩm vào trấn mua sắm.
Vừa đến trấn, việc đầu tiên Tô Cẩm làm là dẫn Lận Tô đi mở tài khoản ngân hàng. Dù gì thì bây giờ Lận Tô cũng đã lập gia đình, cũng nên có một tài khoản riêng của mình.
Xong xuôi, ông liền chuyển vào tài khoản của Lận Tô 18.000 thú tệ. Trong mắt ông, số tiền trong nhà hiện tại nếu không nhờ vào năng lực tinh lọc của Lận Tô thì căn bản không thể kiếm được nhiều như vậy. Ông chỉ giữ lại một phần để chi tiêu sinh hoạt hàng ngày trong nhà, phần còn lại đều thuộc về Lận Tô. Dù gì đi nữa, ông cũng không thể nhận tiền của con.
Lận Tô thấy số dư tài khoản liền ngây ngẩn một lúc, nhưng không nói gì, chỉ nghĩ sau này sẽ âm thầm chuyển lại một phần cho Tô Cẩm. Giờ mà nói không cần, Tô Cẩm cũng sẽ không đồng ý. Chi bằng dùng một cách trực tiếp hơn.
“Tiểu Tô, cha đi xem giường ở cửa hàng nội thất trước nha, con qua bên kia chọn thêm ít hạt giống.”
“Không cần vội, cha với con cùng đi.”
Lận Tô đẩy xe ba bánh cùng Tô Cẩm đến cửa hàng hạt giống quen thuộc.
Người phụ trách tiếp đón là một giống cái lớn tuổi. Vừa thấy Tô Cẩm đến liền cười vẫy tay: “Tiểu Cẩm, lâu quá không thấy con ghé qua rồi. Cain dạo này vẫn khỏe chứ? Ủa, tiểu khả ái này là ai vậy? Là con trai của con à?”
“Cain hiện tại vẫn ổn. Đúng rồi, đây là con trai tôi.”
Tô Cẩm cười đáp, còn thân thiết ôm chào người kia, quan hệ xem ra rất tốt. Lận Tô cũng mỉm cười chào hỏi.
Lão nhân viên đầy vẻ yêu thích nhìn Lận Tô: “Tiểu khả ái này sao da dẻ trắng trẻo sáng thế, thật sự nhìn mà thích ghê.”
Lận Tô khéo léo tránh bàn tay người kia đang định chạm đầu mình, hỏi sang chuyện khác: “Chú ơi, bên này có bán hạt giống táo, cam hay mấy loại trái cây không ạ?”
“Loại đó khó trồng lắm, thời gian chăm sóc lại dài, chẳng lời lãi gì đâu.” Lão nhân viên tiếc nuối đáp, “Nhưng chỗ chú thật ra còn giữ lại được ít, cháu muốn thì cứ lấy đi. Thư phụ của cháu là khách quen ở đây mà.”
Tiểu nhãi con này vừa trắng trẻo sạch sẽ lại đáng yêu, lúc cười hai má còn có lúm đồng tiền nhỏ, đúng là kiểu dễ khiến người ta yêu mến. Nhất là trên người cậu còn có mùi hương thanh mát dễ chịu, nhìn thôi cũng khiến người ta tự dưng muốn thân cận, cảm giác rất kỳ lạ.
“Như vậy sao được, chú cũng là buôn bán, nào có dễ dàng gì.” Tô Cẩm vừa nói vừa chọn một ít hạt giống rau củ thông dụng, chuẩn bị tính tiền. Lận Tô đi một vòng trong tiệm, không tìm được lúa mì hay lúa nước, nhưng may mắn là lấy được bốn hạt giống cây ăn quả.
Chỉ là cuối cùng, do lão nhân viên nhất quyết tặng hạt giống cây ăn quả cho Lận Tô nên cậu không thể trả tiền được.
Ra khỏi cửa hàng hạt giống, Tô Cẩm đặt mấy túi hạt lên xe ba bánh, cười nói: “Chú La nhiệt tình như vậy.”
“Đợi cây ăn quả kết trái, con mang một ít tới cho chú ấy nếm thử.”
“Khi đó ông ấy nhất định sẽ rất vui.”
---
Khu cửa hàng nội thất nằm ở cuối phố chữ thập, vừa khéo ở đầu bên kia con đường so với tiệm hạt giống. Lận Tô bảo Tô Cẩm lên xe, chuẩn bị một mạch chạy qua đó.
Tô Cẩm sợ cậu mệt: “Để ta tự đi, cũng không xa lắm.”
“Cũng còn tới ba cây số đấy, nhanh lên xe đi, không sao đâu, để con đạp là được.”
Không lay chuyển được cậu, Tô Cẩm đành ngồi vào thùng xe, để Lận Tô chở mình băng qua phố xá náo nhiệt, hướng về khu cửa hàng nội thất.
Trên đầu bầu trời thỉnh thoảng có xe huyền phù vụt qua, bóng đổ xuống mặt đất rồi nhanh chóng biến mất, trông chẳng khác nào cá đang bơi lẩn mình trong biển sâu.
Tâm trạng Lận Tô rất tốt, khóe môi khẽ cong, lúm đồng tiền trên má hiện lên rõ rệt. Cậu đạp xe ba bánh rung rung, vừa đi vừa âm thầm cảm thấy hài lòng.
Tới cửa hàng nội thất, Lận Tô khóa xe ba bánh bên lề đường, rồi cùng Tô Cẩm bước vào.
Vừa vào cửa, sự chênh lệch nhiệt độ trong ngoài khiến Lận Tô bất giác rùng mình.
Theo bảng chỉ dẫn, họ lên tầng ba. Vừa ra khỏi thang máy, đập vào mắt là vô vàn mẫu giường khác nhau, phong cách nào cũng có, khiến người ta hoa cả mắt.
“Tiểu Tô, con có ý tưởng muốn mua loại nào chưa?”
“Chưa, mình cứ đi dạo xem thử đã.”
Thật ra, ở phương diện này cậu không có nghiên cứu gì nhiều.
Tô Cẩm cũng không ngạc nhiên với câu trả lời ấy, liền kéo cậu nói: “Chúng ta tìm nhân viên tư vấn để hỏi thử xem.”
Vừa nói dứt lời, một giống cái trẻ tuổi mặc đồng phục đen đã nhanh chóng chạy tới, cười niềm nở: “Xin hỏi hai vị đến mua giường ạ? Có yêu cầu gì cụ thể không? Tôi có thể tư vấn giúp hai vị một chút.”
Trong lúc nói, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi mặt Lận Tô. Vừa rồi hai người vừa bước ra từ thang máy, ánh nhìn đầu tiên của hắn đã lập tức bị gương mặt ngoan ngoãn kia thu hút.
Tuy ăn mặc đơn giản, nhưng khí chất thanh nhã sạch sẽ khiến người ta sinh cảm tình. Có thể nuôi dưỡng ra khí chất như vậy, gia cảnh hẳn là không tệ.
Cho nên hắn nhanh chân tới trước, chưa để những đồng nghiệp khác phát hiện. Nếu thuận lợi, có khi còn kéo thêm được chỉ tiêu tháng này.
“Không yêu cầu gì đặc biệt, chỉ cần loại giường rộng chút, đủ cho hai người ngủ là được. À… đừng quá mềm, nghe nói mềm quá không tốt cho lưng.”
Lận Tô suy nghĩ một lúc, cuối cùng chỉ có thể nói ra vài tiêu chí đơn giản từ kinh nghiệm của bản thân.
“Vậy còn màu sắc, kiểu dáng thì sao? Có gu riêng không?” Nhân viên vừa hỏi vừa dẫn hai người vào trong, vừa lúc đi ngang qua một chiếc giường đôi lớn, toàn thân phủ hồng nhạt, bên trên còn treo rèm ren buông xuống. Trên rèm đính đủ loại đá lấp lánh, nhìn qua là phong cách cực kỳ "thiếu nữ hệ".
“Thích loại như này không? Mẫu này là hàng hot ở cửa hàng bên tôi đó, rất được giống cái trẻ tuổi yêu thích.”
“Đệm có hai chế độ: cố định và chuyển động. Ngày thường thích ngủ cứng thì để cố định, còn khi thân mật với bạn lữ thì có thể chuyển sang chế độ rung nhẹ, tăng thêm chút… hứng thú. Tổng thể công năng rất mạnh mẽ, ai mua rồi cũng khen hết lời. Nghe nói cả phương diện sinh hoạt cũng hài hòa hơn rất nhiều đó!”
Nghe nhân viên nhiệt tình ám chỉ, Lận Tô giả vờ không hiểu, quay đầu đi chỗ khác: “Còn mẫu nào khác không? Tôi thích loại... đơn giản hơn một chút. Phong cách giản dị, màu sắc thiên về tông trung tính thì tốt.”
Tóm lại là đừng kiểu “thiếu nữ hệ” gì đó. Tốt nhất là loại giường… đứng đắn một chút.
Tô Cẩm nhìn thấy nhân viên tư vấn ngay lập tức chuyển hướng, còn Lận Tô thì đỏ cả tai, liền bật cười.
Tuy rằng ông cũng thấy chiếc giường kia khá hợp, kiểu khả ái như Lận Tô ngủ trên giường khả ái cũng đúng. Nhưng xem ra nhãi con nhà mình vẫn còn ngượng ngùng!
Dù Lận Tô đã từ chối đợt tấn công đầu tiên, nhưng nhân viên vẫn không nản chí, tiếp tục dẫn hai người đến chiếc giường thứ hai.
Chiếc này toàn bộ là màu xanh thủy lam, nếu chiếc trước là phong cách “thiếu nữ”, thì chiếc này chính là kiểu “thiếu nam”.
So với giường hồng, chiếc này ít ren hơn, thay vào đó là một tấm màn lưới trắng viền lông mềm mại, trang trí bằng đá quý lấp lánh không kém phần long lanh.
“Mẫu này cũng là một trong những chiếc bán chạy nhất bên tôi. Đệm sử dụng sợi nhung thiên nga lạnh, mùa đông ấm, mùa hè mát. Đặc biệt, còn có chức năng rung mát-xa, rất thích hợp để thư giãn sau một ngày mệt mỏi. Khi thân mật cũng có thể bật chế độ rung, giúp tăng thêm… niềm vui. Trên mạng đánh giá rất cao, còn tặng kèm hướng dẫn sử dụng chi tiết nữa đó ~”
Nhân viên vừa nói xong, tưởng rằng lần này chắc chắn có thể thuyết phục được Lận Tô, nhưng cậu đột nhiên ho nhẹ một tiếng, đưa tay che miệng rồi quay sang nhìn xung quanh.
Nhân viên: “…… Nếu ngài chưa hài lòng mẫu này, tôi có thể đưa ngài xem thêm. Cửa hàng chúng tôi còn rất nhiều mẫu khác, ví dụ như phía trước——”
Chưa nói xong, anh ta đã thấy Lận Tô dừng lại trước một chiếc giường khác, ánh mắt mang theo chút bất ngờ.
Chiếc giường ấy từ ngoài nhìn vào không có điểm gì nổi bật, chỉ là màu đen tuyền đơn sắc, không có rèm, không có đá quý, không có bất cứ thứ gì lung linh —— là một chiếc giường "thẳng nam" điển hình.
“Cái này trông không tồi.” Lận Tô thử ấn ấn tấm đệm, cảm giác cứng cáp vừa phải, nhìn qua rất “đứng đắn”. “Giường này bao nhiêu tiền?”
Kích thước cũng vừa vặn, dù cậu và William cùng nằm cũng còn dư khoảng trống ở giữa. Như vậy buổi tối có xoay người cũng không đến mức vì tranh giành chỗ mà đánh nhau.
Nhân viên nhìn chiếc giường kia, mẫu đã bị bày ra ở cửa hàng hơn ba năm không ai hỏi, hắn ta suýt nữa thì phải thở oxy, cố gắng kiềm chế cơn choáng váng, miễn cưỡng lên tiếng: “2.888 thú tệ. Mua giường còn được tham gia chương trình quay thưởng của cửa hàng, có cơ hội trúng một chiếc vòng tay thông minh của công ty CL.”
“Lấy chiếc này đi. Thư phụ, cha thấy sao?”
Tô Cẩm bước tới: “Con thích là được.”
“Vậy quyết vậy nhé. Có giao hàng tận nhà không?”
“Có ạ.” Nhân viên tư vấn nói xong ba chữ, hít mạnh một hơi, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: “Ngài... thật sự không muốn cân nhắc thêm chút sao?”
Quản lý từng nói, nếu ai bán được chiếc giường này sẽ được tăng gấp đôi hoa hồng tháng. Nhưng thật sự… gu thẩm mỹ của cậu ấy kỳ lạ quá rồi phải không?
“Không cần. Tôi thực sự rất hài lòng với mẫu này.” Lận Tô dứt khoát từ chối. Dù có xem tiếp, cũng sẽ không có mẫu nào khiến cậu vừa ý hơn.
Dù sao, cậu cũng chỉ muốn mua… một cái giường mà thôi.
Nhân viên tư vấn nhìn vẻ mặt chắc chắn của tiểu giống cái trước mắt, chỉ muốn gào lên: Tại sao đáng yêu như vậy mà gu lại… kỳ lạ thế chứ!?
--
Edit: Đã lần thứ mấy mn nghi ngờ gu thẩm mỹ của Tiểu Tô dị