Đại Hồ Ly Lông Xù Rất Đáng Yêu - Chương 13

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chuyện Lận Tô lập khế ước rất nhanh đã lan truyền khắp nơi, khiến ai cũng bất ngờ. Cái người vốn từ nhỏ không có Thú Văn, từng chịu bao nhiêu ấm ức vì bị xem thường, giờ chẳng những lập được khế ước mà còn sở hữu năng lực tinh lọc hiếm thấy đối với toàn đế quốc.

Khi tin tức này lan ra, những kẻ từng bắt nạt Lận Tô hoảng loạn cả lên, sợ cậu sẽ quay lại trả thù.

Trước kia, những người từng khuyên Tô Cẩm đừng ăn rau quả có lẫn tạp chất, giờ thái độ chuyển ngoặt 180 độ, thi nhau tìm đến bắt chuyện, lời nói toàn ý muốn kéo gần quan hệ. Ban đầu Tô Cẩm còn khách sáo đáp lời, nhưng về sau thấy họ cứ bám riết không buông, ông ấy cũng lười ứng phó, lạnh nhạt nói:

“Các người nếu muốn mua rau củ thanh lọc thì nói thẳng, không cần giả vờ thân thiết làm gì. Nếu chỉ định tán gẫu thì tôi không rảnh, tự nhiên đi.”

Thấy Tô Cẩm không nể nang gì nữa, đám người kia đành ngượng ngùng rút lui, trong lòng ngấm ngầm cho rằng ông ấy ỷ vào năng lực tinh lọc của Lận Tô nên mới dám cao giọng, nhưng ngoài miệng cũng chẳng ai dám than phiền nửa lời.

Tô Cẩm hái hết rau quả đã chín trong vườn, gom lại một bên. Sau đó ông ấy ngẩng đầu nhìn về phía khoảnh đất nhỏ phía trước, nơi Lận Tô từng tự tay trồng trọt bằng giống tinh lọc:
“Tiểu Tô, mảnh đất kia nhìn cũng có mấy thứ chín rồi, có định bán không?”

Lận Tô lúc đó đang nấu cơm trong bếp, nghe vậy thì bước ra. Cả sân trước vốn từng trồng rau giờ đã được thu hoạch sạch, chỉ còn lại khoảnh nhỏ dưới cửa sổ là vẫn còn nguyên. Cậu lắc đầu:
“Mảnh đó để nhà mình ăn. Cà chua chắc đã ăn được rồi, đợi lát nữa hái xuống nếm thử xem có gì đặc biệt không.”

“Vậy để ta đi hái.”
Tô Cẩm lấy một cái thau, cắt những quả cà chua chín mọng tròn trĩnh như bóng đèn nhỏ, đem rửa sạch rồi mang vào đưa cho Lận Tô.

Lận Tô lúc này đang kho thịt ba chỉ, mùi thơm nức mũi vừa mở nắp nồi đã lan tỏa khắp nơi. Cậu định lát nữa sẽ chan thêm giấm và tỏi băm, hương vị đảm bảo khiến người ta nuốt nước miếng.

Tô Cẩm đưa cậu một quả cà chua nhỏ. Lận Tô cắn thử một miếng, lập tức cảm nhận được vị chua ngọt hòa quyện cùng mùi cà chua đậm đà lan tỏa trong miệng, còn mang theo chút thanh mát dễ chịu.

Không còn chút vị chua gắt thường thấy ở cà chua có lẫn tạp chất.

Xem ra rau quả trồng từ hạt giống tinh lọc không chỉ sạch, mà còn chứa năng lượng trấn an từ gốc.

Hơn nữa, luồng năng lượng trấn an ấy dường như còn mạnh hơn cả loại tinh lọc sơ cấp thông thường. Cậu nói:
“Mang đi cho Hùng phụ và William thử xem.”

Tô Cẩm chia cà chua thành hai phần. Lận Tô cầm một chậu mang vào phòng.

William vừa thấy cậu, ánh mắt lập tức rơi xuống thau cà chua đỏ rực trong tay cậu.

“Cho anh nè. Nhưng đừng ăn nhiều, sắp ăn cơm rồi.”
Lận Tô nhét cả chậu vào tay William, dặn dò xong liền quay đi.

William cúi mắt nhìn chậu cà chua nhỏ đỏ au, chỉ nhìn thôi đã thấy ngon mắt. Anh cầm một quả cắn thử — ngay tức khắc, mùi cà chua nồng đậm bung ra, cùng một luồng mát lạnh dịu nhẹ lan khắp thần kinh.

Điều đặc biệt là lần này, luồng mát lạnh kia không chỉ trấn an đơn thuần, mà còn âm thầm chữa trị những vết rạn trong tinh thần vực. Tuy hiệu quả không lớn, nhưng lại mạnh hơn hẳn rau quả trước kia.

Nhìn chằm chằm vào chậu cà chua, William không nhịn được mà nghĩ: Đây là chủng loại mới sao?

Tô Cẩm bước ra từ phòng Cain, vừa cười vừa nói:
“Hùng phụ con bảo lần này cà chua hiệu quả tốt hơn hẳn.”

Lận Tô gật đầu:
“Cho nên mảnh đất đó không bán, giữ lại nhà mình ăn.”

Sau bữa tối, Lận Tô mang theo máu khế ước thú cấp B vào phòng Cain. Thấy cậu, Tô Cẩm lập tức hỏi:
“Bắt đầu luôn sao?”

Lận Tô đặt đồ vật xuống:
“Vâng, hôm nay thử lại lần nữa.”

Tô Cẩm đi lấy An Phủ Tề* để phòng bất trắc. Cain nằm sấp, để lộ sau gáy.

Lận Tô mở dụng cụ chứa máu khế ước thú cấp B, một luồng năng lượng mạnh mẽ lập tức tỏa ra, khiến Đại Hắc vốn đang nằm cạnh Cain lập tức bật dậy, đôi mắt thú đen láy tràn đầy cảnh giác nhìn chằm chằm vào thứ trong tay Lận Tô.

Cain cũng quay đầu:
“Đó là…”

“Là máu khế ước thú cấp B. Có thể kích hoạt Thú Văn. Con muốn thử dùng để liên kết năng lực của mình, không chắc sẽ đau hay không. Dù sao Hùng phụ cũng đừng cử động, Thư phụ trông chừng cha, chưa nghe con nói ‘xong’ thì đừng nhúc nhích.”

Tô Cẩm nghiêm túc gật đầu:
“Được!”

“Vậy bắt đầu.”
Lận Tô chấm một ít máu, chạm lên sau gáy Cain. Trong khoảnh khắc, phần Thú Văn tàn khuyết hiện lên rõ ràng.

Cậu vận chuyển dị năng, từ lòng bàn tay tỏa ra ánh sáng xanh lục nhạt, hóa thành từng sợi tơ thấm vào Thú Văn. Lần này, phần khuyết thiếu từng im lìm không phản ứng cuối cùng cũng có động tĩnh, chỉ là vừa tiếp xúc đã như tham lam hút lấy dị năng của cậu.

“A…”
Cain rên rỉ, thân thể đột nhiên co giật. May mà Tô Cẩm đã phòng trước, giữ chặt ông ấy lại:
“Đừng nhúc nhích! Có đau cũng phải chịu, đừng làm công sức Tiểu Tô uổng phí.”

Dù ngoài miệng bình tĩnh, nhưng trong lòng ông ấy cũng căng thẳng cực độ. Cảm nhận thân thể Cain run rẩy chịu đau, ông ấy chỉ còn biết trông về phía Lận Tô  đang nỗ lực chuyên chú, biểu cảm chưa từng nghiêm túc đến vậy.

Cain cắn răng chịu đựng, mắt mờ đi vì đau, chỉ hận mình không thể ngất xỉu luôn cho rồi, nhưng đáng tiếc là vẫn tỉnh.

Trái ngược hẳn với ông ấy, Đại Hắc bên cạnh lại thảnh thơi đến lăn lộn trên giường, cái bụng mềm phơi ra ngoài, đuôi vẫy như quạt.

Khí tức tự nhiên đậm đặc tràn ngập căn phòng, lan sang cả gian bên cạnh. William vừa ăn xong một chậu cà chua đột nhiên ngẩng đầu, Thú Văn dưới lớp áo lập tức hiện lên, điên cuồng hút lấy khí tự nhiên trong không khí.

Tiểu giống cái đang làm gì vậy? Sao lại phát ra nhiều khí tự nhiên đến thế?

Lận Tô mỗi lúc một tái nhợt, mồ hôi vã ra như tắm. Dị năng cạn kiệt quá nhanh, vượt ngoài dự tính của cậu. Với cấp dị năng hiện tại, chỉ có thể chữa được một phần. Phải ba lần dùng dị năng mới có thể hoàn toàn chữa trị Thú Văn cấp B này.

Lúc ánh sáng trong lòng bàn tay tắt đi, cả người Lận Tô ướt sũng, như vừa vớt từ nước lên. Tô Cẩm sợ hãi hỏi:
“Tiểu Tô, con sao rồi?”

Lận Tô cố nhếch môi, định nói “Con không sao”, nhưng chưa kịp nói xong đã ngất đi.

Tô Cẩm vội vàng ôm lấy cậu, hoảng hốt gọi tên. Lại lo Cain nãy giờ không có động tĩnh, ông ấy rối bời không biết làm sao.

Đúng lúc đó, William xuất hiện trước cửa. Tô Cẩm liền gọi:
“Cậu vào giúp tôi xem Tiểu Tô, nó ngất rồi!”

Thực ra William đã để ý từ lúc Tô Cẩm còn chưa mở lời. Nhìn Lận Tô yếu ớt, anh cảm thấy lòng đau nhói. Anh nhận lấy cậu từ tay Tô Cẩm, nhẹ nhàng sờ gương mặt mềm mại rồi truyền một chút tinh thần lực kiểm tra.

Phát hiện cậu chỉ ngủ mê, anh mới nhẹ nhõm thở ra.

Tô Cẩm lúc này mới quay lại kiểm tra Cain. Ông ấy đã ngủ khò khò từ lúc nào, còn phát ra tiếng ngáy đều đều.

Tô Cẩm nhìn qua Lận Tô cũng đang ngủ yên tâm trạng mới thật sự ổn định lại.
“Tiểu Tô mệt quá rồi, cũng tại tôi không hỏi rõ. Còn cậu, ổn chứ?”

Nhìn William ôm Lận Tô mà run rẩy, Tô Cẩm lúc này mới nhớ ra tinh thần lực của William còn tệ hơn cả Cain!

William khàn giọng:
“Tôi không sao. Cậu ấy chỉ là ngủ thôi.”

“Tôi biết. Tôi sẽ đưa nó về phòng. Còn cậu tự đi được chứ?”

“Ừ, tôi ổn.”

William nhẹ nhàng giao Lận Tô lại cho Tô Cẩm, bản thân thì ho vài tiếng, rồi chậm rãi đứng dậy. Nhìn về phía Cain đang ngủ say, nơi sau cổ ông ấy tỏa ra khí tức tự nhiên cực kỳ đậm đặc, đúng là thứ mà anh đã cảm nhận được.

Tô Cẩm đưa Lận Tô về phòng, thay quần áo, lau người sạch sẽ cho cậu rồi mới ra ngoài.

Thấy William vẫn đứng ngoài cửa, ông ấy gật đầu:
“Được rồi, cậu cũng mau đi nghỉ đi.”

“Ừ.”

Tô Cẩm rời đi. William nhìn cậu bé đang yên tĩnh ngủ say trên giường, ánh mắt dịu dàng đến mức có thể tan chảy:
Cậu còn có thể khiến người ta kinh ngạc bao nhiêu lần nữa đây?

 

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo