CỨU RỖI THẬT SỰ - 11

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Cố Tòng Chi cũng đi cùng với tôi.
 
Vừa nhìn thấy tôi, Thẩm Điềm Điềm đã lộ rõ vẻ uất hận trong ánh mắt.
 
“Tao chỉ muốn được ngẩng cao đầu trở lại đỉnh cao, vì ngay từ khi sinh ra, tao đã thuộc về nơi đó rồi!”
 
"Nhưng cha mẹ cứ bắt tao phải cam chịu số phận, còn muốn gả tao cho một lão già chỉ để đổi lấy chút tiền. Họ muốn tao, một người phụ nữ, phải từ bỏ khát vọng, phải biết lượng sức mình!”
 
"Tại sao phụ nữ lại không thể có tham vọng, không thể có mưu tính, không thể có thủ đoạn chứ?”
 
“Là phụ nữ thì nhất định phải hiền thục dịu dàng, phải lương thiện thùy mị hay sao?”
 
“Là phụ nữ thì nhất định phải an phận ở nhà sinh con, chăm sóc chồng con hay sao?”
 
“Tao thật sự không cam lòng chút nào!”
 
"Vậy nên, Lê Huyên Huyên, mày đắc ý cái gì chứ?”
 
“Chẳng phải mày cũng chỉ dựa vào việc nhà có tiền, dựa vào thân phận đại tiểu thư nhà họ Lê mà muốn làm gì thì làm thôi sao!”
 
“Nếu như chúng ta đổi chỗ cho nhau, nếu như mày cũng rơi từ đỉnh cao xuống bùn lầy, tay chân mày cũng lấm lem như tao, thì mày nghĩ mày khá hơn tao được bao nhiêu?”
 
Tôi chỉ cười lạnh.
 
“Đúng, cậu có thể tham vọng, có thể toan tính, có thể dùng thủ đoạn, nhưng trước tiên, cậu phải sống cho ra một con người đã!”
 
“Đám trẻ con đang băng qua đường mà cậu không thấy à?”
 
“Chỉ vì muốn trả thù, chỉ vì muốn giết tôi, cậu liều mạng đạp ga lao tới điên cuồng như thế.”
 
"Cậu có từng nghĩ nếu thật sự xảy ra chuyện, sẽ có bao nhiêu gia đình vì cậu mà rơi xuống vực chưa?”
 
“Chắc chắn cậu đã không nghĩ đến điều đó, đây chính là sự khác biệt giữa tôi và cậu đấy!”
 
"Đừng tự vinh danh bản thân mình nữa Thẩm Điềm Điềm. Làm phụ nữ không phải là lý do để cậu tàn nhẫn, cũng không phải là cái cớ để cậu phạm pháp đâu!”
 
Nói xong tôi bỏ đi.
 
Thẩm Điềm Điềm sau lưng gào thét chửi rủa.
 
Tội cố ý giết người, thứ đợi cô ta là án tử hình.
 
15.
 
Khi tôi bước ra khỏi cửa trại giam, ánh nắng vừa vặn chiếu xuống.
 
Cố Tòng Chi lặng lẽ ở bên cạnh tôi, như một linh vật may mắn.
 
Tôi đột nhiên bật cười.
 
Cuối cùng tôi cũng hiểu được ý nghĩa của các câu chuyện cứu rỗi.
 
Tự cứu rỗi bản thân mới là sự cứu rỗi thật sự.
 
[Hoàn]
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo