CỨU RỖI THẬT SỰ - 1

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

1. 
 
Thẩm Điềm Điềm hét lên một tiếng rồi vội vàng lấy miếng giẻ lau trên mặt xuống.
 
Vừa bắt gặp ánh mắt tôi, cô ta giật mình, lúng túng thoát khỏi vòng tay Cố Quân Hàn – vị hôn phu của tôi.
 
“Huyên Huyên à, cậu đừng hiểu lầm… Lúc nãy có cát bay vào mắt tôi, anh Quân Hàn chỉ giúp tôi thổi ra một chút thôi mà.”
 
Tôi chỉ cười lạnh một tiếng.
 
“Thổi cái mẹ nhà cậu!”
 
Thẩm Điềm Điềm hơi ngây người, sắc mặt cô ta ngay lập tức trở nên khó chịu.
 
Không sao đâu, sẽ còn tệ hơn như thế nữa đấy.
 
Tôi nhấc mũi giày, đưa thẳng về phía trước mặt cô ta.
 
“Quỳ xuống, lau giày, đừng để tôi phải nói lần thứ hai!”
 
Thẩm Điềm Điềm nhìn tôi đầy tủi thân, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt chực trào ngay khóe mắt, cô ta cắn chặt môi dưới, như thể muốn kìm nén tất cả đau đớn trong lòng.
 
Cảm giác tan vỡ dâng trào, ôi đến cả những nữ chính trong tiểu thuyết của Quỳnh Dao* chắc cũng phải bái cô ta làm thầy đấy. 
 
(*Quỳnh Dao là nhà văn, nhà sản xuất phim người Đài Loan, nổi tiếng với các tiểu thuyết ngôn tình bi kịch, kết thúc đầy nước mắt và những mối quan hệ phức tạp, tình yêu trái ngang.)
 
Cô ta từ từ cúi người, chuẩn bị quỳ xuống.
 
Cố Quân Hàn nhíu mày, sắc mặt tối sầm, vội vàng lao đến đỡ cô ta dậy, chỉ trích tôi bằng giọng lạnh lùng.
 
“Lê Huyên Huyên, đủ rồi đấy! Đừng quá đáng như vậy!”
 
Tôi lạnh lùng liếc anh ta một cái.
 
“Hoặc là anh quỳ xuống lau giày thay cô ta, hoặc câm cái miệng chó của anh lại cho tôi!”
 
Cố Quân Hàn ngây ra, ngạc nhiên nhìn tôi.
 
Đương nhiên là anh ta phải ngớ người rồi, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên tôi dùng giọng điệu như thế nói chuyện với anh ta.
 
Trước đây, chỉ cần anh ta thay đổi tí sắc mặt là tôi sẽ hiểu ngay.
 
Tôi sẽ nhanh chóng hạ mình, nịnh nọt dỗ dành anh ta.
 
Tất cả mọi người đều biết, tôi - Lê Huyên Huyên là “chó liếm” của Cố Quân Hàn. Tôi yêu anh ta từ cái nhìn đầu tiên, yêu đến phát điên, giống như bị bỏ bùa vậy.
 
Rất nhiều người không hiểu, thật ra ngay cả tôi, đôi khi cũng chẳng hiểu nổi chính mình.
 
Không thể phủ nhận, anh ta rất đẹp trai – lông mày sắc nét, đôi mắt sáng rực, môi đỏ răng trắng, hoàn hảo đến khó tin.
 
Nhưng tôi là đại tiểu thư nhà họ Lê, từ nhỏ đến lớn thiếu gì trai đẹp chưa từng gặp? Có đến mức phải phát điên vì anh ta không?
 
Mãi đến hôm nay tôi mới thực sự hiểu ra.
 
Mẹ nó, hóa ra tôi bị cốt truyện của quyển tiểu thuyết này thao túng.
 
2.
 
Tôi - Lê Huyên Huyên, nữ phụ ác độc, nay đã thức tỉnh rồi!
 
Tối qua tôi đã nằm mơ và phát hiện mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết cứu rỗi.
 
Nữ chính là bạn thân tôi - Thẩm Điềm Điềm. Còn nam chính là Cố Quân Hàn, cũng chính là vị hôn phu của tôi.
 
Một người là tiểu thư sa cơ lỡ vận, một người là đứa con ngoài giá thú của một gia tộc quyền quý.
 
Hai người họ cứu rỗi lẫn nhau, cùng nỗ lực tiến về phía nhau.
 
Còn tôi, chẳng qua chỉ là chướng ngại vật giữa nam chính và nữ chính, đồng thời cũng là chất xúc tác cho tình cảm của họ mà thôi.
 
Sau khi nhà họ Thẩm phá sản, Thẩm Điềm Điềm trở thành công cụ để cha mẹ Thẩm bám víu vào giới quyền quý, họ định bán cô ta cho những người đàn ông giàu có lớn tuổi để kiếm chút lợi ích.
 
Thấy vậy, tôi đã thuyết phục ba mình đầu tư một khoản tiền lớn vào nhà họ Thẩm. 
 
Và vì sợ Thẩm Điềm Điềm bị bắt nạt, tôi thậm chí đã đón cô ta về nhà tôi sống trong một thời gian dài và giúp cô ta trả học phí cùng chi phí sinh hoạt cao ngất ngưởng.
 
Tôi đã dùng cả tấm lòng mình để đối đãi với cô ta, vậy mà cô ta lại đâm sau lưng tôi một nhát.
 
Trước mặt thì giả vờ thân thiết, nhưng sau lưng cô ta lại lén lút cho tôi uống thuốc độc thần kinh mãn tính suốt ba năm, cuối cùng còn nhốt tôi vào bệnh viện tâm thần.
 
Không những thế, cô ta lại còn hợp tác với Cố Quân Hàn, từng bước chiếm lấy công ty của tôi, và cuối cùng biến nó thành của riêng.
 
Nhưng hối hận cũng đã muộn, trên đường đến bệnh viện tâm thần thăm tôi, ba mẹ tôi đã gặp tai nạn giao thông.
 
Xe nát, người cũng mất.
 
Thẩm Điềm Điềm còn đặc biệt đến tận nơi thăm và báo tin dữ đó cho tôi.
 
Tôi khóc nức nở, điên cuồng muốn lao ra ngoài, nhưng lại bị bác sĩ và y tá khống chế, bẻ tay tôi lại và đè mạnh xuống đất.
 
Thẩm Điềm Điềm nâng giày cao gót lên, dẫm lên đầu tôi.
 
“Lê Huyên Huyên, cậu cũng có ngày hôm nay sao?”
 
“Rõ ràng tôi mới là người quen biết Cố Quân Hàn trước, nhưng mỗi khi cậu xuất hiện, cậu lại cướp anh ấy đi, còn giả vờ như không biết gì với vẻ mặt vô tội.”
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo