Cưới Nhầm Con Trai Của Công Chúa - Chương 9

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 9
9
 
Nhận xong cuộc gọi chiều thứ bảy, Trương Vũ hớn hở ra mặt, tâm trạng rất tốt, đoán chừng bên nhà cũ đã có tiến triển.
 
Tôi nhân lúc tiện miệng nhắc lại: “Cái nhà cũ bên anh rốt cuộc sửa đến đâu rồi? Em đã nhượng bộ rồi mà, sao anh vẫn làm như chẳng có gì vậy?”
 
Trương Vũ thu nụ cười lại, lời nói bắt đầu châm chích: “Vợ ơi, anh biết em có ý kiến với ba mẹ anh. Nhưng em là con dâu, để ba mẹ ở vài bữa thì có gì to tát đâu? Đừng nhỏ nhen vậy chứ.”
 
Ồ, không cho ở vài bữa là do tôi nhỏ nhen. Nghe mà buồn cười muốn bật cười.
 
“Trước khi cưới, anh đâu nói sẽ ở chung với ba mẹ? Anh rõ ràng là không làm được còn hứa. Anh coi mình có ra dáng đàn ông không?”
 
Tôi cố ý đánh đúng chỗ đau của Trương Vũ, bởi tôi biết anh ta ghét nhất ai gán cho mình mấy chữ “nhút nhát, vô trách nhiệm”.
 
Có lẽ khoản tiền kia khiến anh ta tự tin, bèn được đà lấn tới: “Em im đi. Có phải tôi chiều em quá rồi không? Nói cho em biết, Lưu Vân Vân, em còn nói kiểu này nữa thì cẩn thận tôi đấy, lúc đó không có khách gì khí gì nữa đâu.”
 
Tôi cũng không chịu thua: “Đồ thỏ đế, giờ còn dám gào vào mặt tôi, tưởng hay à?”
 
“Bốp—”
 
Tôi lấy tay chống má, lần đầu tiên trong đời tôi bị tát một cái đau điếng thế này, mà người ra tay lại là kẻ do chính tôi chọn cưới.
 
Trương Vũ cũng sững lại, nhưng lập tức bình tĩnh: “Xin lỗi… Em tự kiểm điểm đi. Chúng ta bình tĩnh rồi nói tiếp.”
 
“Bình tĩnh cái ***.” Tôi không chớp mắt, trả lại cho Trương Vũ hai cái bạt tai, sau đó để lại một câu “đợi đơn ly hôn của tôi” rồi quay người bỏ đi.
 
Ra khỏi căn nhà địa ngục đó, nắng vàng ấm áp chiếu lên người tôi, như để thanh tẩy tâm hồn bé nhỏ đáng thương này.
 
Tôi áp tay lên gò má còn hằn dấu đỏ, bắt xe đến khách sạn gần nhà bố mẹ.
 
Chuyện giữa tôi và nhà Trương Vũ, vì sức khỏe bố mẹ không tốt nên tôi chưa hề nói cho họ. Ngay cả lần dì hai và dì cả tới, tôi cũng nhờ mọi người giấu nhẹm đi.
 
Tôi cứ trốn tránh mãi, đến nước này mới nghĩ cách thú thật.
 
Nghĩ lại mà tủi, gần 30 tuổi rồi mà mắt nhìn người vẫn còn kém quá. Cưới thì chìa tay xin bố mẹ không ít, tới lúc ly hôn vẫn phải nhờ bố mẹ chống lưng.
 
Tôi lơ ngơ xuống xe, sải bước đi một mạch, lúc nhận ra thì đã đứng trước cửa nhà bố mẹ, nhưng trong lúc đang do dự, chưa kịp gõ thì cửa mở đã từ bên trong.
 
“Vân à, sao về mà không gõ cửa?” Là bố tôi.
 
Khoảnh khắc đó, nước mắt tôi không kìm được mà trào ra.
 
Bố mẹ thấy dấu bàn tay trên mặt tôi thì quýnh quáng, tôi chỉ đành kéo hai người ngồi xuống rồi từ tốn kể lại hết những chuyện bốn tháng qua cho họ nghe.
 
Nói xong, tôi cũng bình tĩnh lại được phần nào. Bố mẹ thì càng nghe càng giận, mấy lần muốn lao sang nhà Trương Vũ nhưng bị tôi ngăn lại, chỉ đành nuốt cơn tức vào trong.
 
Giờ tôi đã bình tâm để phân tích tình hình hiện tại cho bố và mẹ, rằng chúng tôi chưa có con, về việc chia tài sản trong hôn nhân cũng đơn giản, ngoài căn nhà thì chẳng còn gì, mà căn nhà tính thế nào cũng khó rơi vào tay họ.
 
Nghe tôi phân tích, hai người im lặng hồi lâu.
 
Lát sau, mẹ đứng dậy, lục trong phòng ra ba thẻ ngân hàng đưa tôi: “Vân à, tiền tiết kiệm bao năm của bố mẹ đều gửi ở đây. Cuộc sống này không thể tiếp tục như vậy được. Con cứ yên tâm mà làm càn, mọi chuyện có bố mẹ lo.”
 
Tôi nhận thẻ rồi đáp: “Bố mẹ yên tâm. Con ngu một lần là đủ rồi. Lần này, đừng ai mong tính kế trên đầu con nữa.”
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo