Cưới Nhầm Con Trai Của Công Chúa - Chương 4

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 4
4
 
Anh ta giả vờ kéo tay tôi, giọng đầy lo lắng: “Bà xã, em mau giấu hết số trang sức đi. Mẹ anh ấy mà, có cho bao nhiêu bà ấy cũng thấy không đủ đâu.”
 
Tôi lại tỏ vẻ chẳng hề bận tâm: “Không phải mẹ nói ít ngày nữa sẽ trả sao? Em còn chưa sốt ruột thì anh gấp cái gì chứ?”
 
Thấy tôi điềm tĩnh như thế, Trương Vũ càng quýnh quáng. Anh bắt đầu liệt kê mẹ mình nhiều năm nay đều không tiếc tiền mua trang sức, mỹ phẩm, quần áo, làm đẹp, đến mức tiền trong nhà gần như đều bị bà tiêu hết. Thậm chí hồi nhỏ anh còn suýt không có tiền đi học lớp năng khiếu.
 
“Tiền của nhà chúng ta không thể tiếp tục để bà ấy phá hỏng được.” Anh ta lo lắng nói.
 
Nhìn bộ dạng ấy, tôi chỉ muốn tát cho một cái thật mạnh.
 
Nhà Trương Vũ vốn điều kiện bình thường, trước khi cưới tôi đã biết rõ. Nhà mẹ chồng thì gia thế tốt hơn, coi như hạ gả cho bố chồng. Cưới nhau xong, bà đi làm chưa đến hai tháng là kêu đau đầu, đau lưng rồi đòi nghỉ ngơi. Bố chồng vốn tính nhút nhát, lại từng nhận ân huệ từ nhà ngoại nhiều năm, nên trước mặt mẹ chồng càng thêm rụt rè. Từ đó, cả nhà ba miệng ăn đều đè nặng lên vai một mình ông. Vậy nên bao nhiêu năm qua chẳng tích góp được gì, chỉ dựa vào căn nhà nhỏ ở ngoại ô mà sống. Còn tiền đặt cọc mua căn nhà cưới, một nửa là tôi và Trương Vũ dành dụm, một nửa là bố mẹ tôi bù vào. Tôi chọn lấy Trương Vũ cũng vì thấy anh ta tạm coi như thật thà, chuyện sính lễ và nhà cửa cũng rành mạch, gia đình anh thì không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của chúng tôi.
 
Có điều là hai tháng trước, do nhà cũ phải sửa sang lại nên vợ chồng bố mẹ chồng dọn đến ở tạm. Ban đầu còn xem như êm ấm. Bố chồng dễ tính, mẹ chồng cũng ít xen vào chuyện của chúng tôi. Nhưng chưa được đến nửa tháng, tôi đã phát hiện bà thường lén nghịch mỹ phẩm, quần áo của tôi, thỉnh thoảng còn “mượn luôn” vài thỏi son. Lúc hỏi đến thì bà vênh mặt: “Các người không phải nên cưng chiều tôi sao? Chút đồ này mà cũng tiếc à?”
 
Kể từ hôm ấy, ba người chúng tôi lần lượt bị bà sai vặt. Ngày nào cũng bắt nấu canh hầm mấy tiếng, quần áo nhất định phải giặt tay, hễ không vừa ý thì bà lại kiếm chuyện. Có bố chồng ở nhà còn đỡ, chứ ông vừa đi thì mọi việc đều đổ lên đầu tôi và Trương Vũ. Lúc đó tôi chỉ nghĩ, chờ sửa xong nhà, họ về thì mình sẽ được yên ổn. Không ngờ bà càng ngày càng quá đáng, cuối cùng trắng trợn giật luôn cả nhẫn cưới của tôi. Đến lúc đó tôi mới hiểu, nhẫn nhịn chỉ khiến người ta được đằng chân lân đằng đầu.
 
Sau đó tôi nghe Trương Vũ oán trách mẹ mình ích kỷ. Nếu là hai tháng trước, có lẽ tôi còn đồng tình. Nhưng giờ chỉ thấy rõ: con nhà chuột thì giỏi đào hang. Người đàn ông này tính toán khéo léo đến mức khiến người ta buồn nôn. Anh ta mượn danh “vì tôi mà tức giận”, nhưng thực chất là muốn tôi đi đòi lại trang sức, để bản thân vừa không mang tiếng, vừa tránh được rắc rối.
 
Tôi viện cớ “không tiện mở miệng với mẹ chồng” để lảng đi, chứ số trang sức nhái tôi bỏ tiền mua, không chỉ để đánh lừa mẹ chồng mà còn có tác dụng khác, để khi chưa kịp ra tay thì bà đã gặp họa.
 
Tiền lương bố chồng mấy năm nay vốn không đủ nuôi thói quen tiêu hoang của bà, đống trang sức của bà đắt nhất cũng chỉ vài ngàn tệ. Nhưng giờ có thêm cả một loạt nữ trang hàng hiệu từ tôi, bà ta lập tức có “thể diện”, ngày ngày đeo ra khoe với đám bạn. Hoạt động của bà quanh quẩn trong khu dân cư nhiều nhất là đánh mạt chược hoặc đi spa, ra ngoài thì lúc nào cũng bắt bố chồng đưa đón.
 
Mọi chuyện vẫn ổn cho đến hôm đó, nhà cũ cần chủ nhà quay về ký xác nhận để lắp cửa chính. Mẹ chồng chê sửa nhà bừa bộn, bụi bặm nên không muốn đi. Thành ra bố chồng về trước, còn bà thì đeo cả bộ trang sức bảo thạch, thêm chiếc vòng ngọc Hòa Điền, hớn hở đi ra ngoài.
 
“Con trai, nhớ đến đón mẹ nhé, mẹ không tự đi về được đâu.” Bà dặn Trương Vũ trước khi ra cửa.
 
Đúng lúc đó, Trương Vũ tăng ca rồi quên sạch.
 
Đang thắc mắc sao cả nhà vẫn chưa thấy ai về thì điện thoại tôi bỗng reo lên.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo