Cưới Nhầm Con Trai Của Công Chúa - Chương 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 3
3
 
Chiều tối, khi Trương Vũ về đến nhà, tôi nở nụ cười không mấy thân thiện, giọng chua chát: “Trương Vũ, nhà mình chắc là có chuột đó, mấy nay đồ đạc cứ tự nhiên mất hút không dấu vết.”
 
Anh ta nghe vậy, lập tức đặt cặp xuống, ôm tay tôi rồi bắt đầu kể khổ: “Em biết mà, mẹ anh càng lớn càng giống con nít. Anh chỉ là tạm thời dỗ bà ấy thôi. Anh thề, một tuần nữa, chắc chắn trả lại tất cả cho em.”
 
Tôi bất ngờ vì thái độ thẳng thắn nhận lỗi của anh nên không truy hỏi nữa.
 
Trương Vũ bị thái độ của tôi làm cho hoang mang, sau vài lần khẩn khoản xin lỗi, thấy tôi tỏ vẻ không để bụng, anh mới yên tâm: “Lấy được người vợ như em đúng là phúc phận cả đời của anh!”
 
Nói rồi anh ôm chặt tôi, vui mừng không thôi.
 
Hừ, phúc của anh còn ở phía sau nữa kìa.
 
Ngày hôm sau, tôi lập tức liên lạc với cô bạn thân làm ở cửa hàng trang sức, bảo cô ấy đổi toàn bộ hộp trang sức của tôi thành hàng nhái cao cấp, đến mức người ngoài nhìn vào cũng không thể nào nhận ra. Còn số trang sức thật, tôi sẽ gửi hết vào két an toàn trong ngân hàng.
 
Đúng như dự đoán, một tuần trôi qua rồi mà dây chuyền và vòng vàng vẫn chưa thấy bóng dáng trong hộp, mẹ chồng cũng chưa ngừng việc đeo đồ của tôi đi khoe khoang khắp nơi.
 
Đã cho cơ hội mà không biết quý trọng, vậy thì tôi tự ra tay còn hơn.
 
Sáng thứ bảy, tôi cố ý đeo chiếc vòng tay kim khảm ngọc. Quả nhiên, mắt mẹ chồng lập tức sáng rực. Có lẽ lần trước bị tôi phản ứng gay gắt nên lần này bà khôn hơn, không dám giật nữa.
 
Bà vừa nũng nịu khen ngợi vòng tay, vừa bóng gió: “Những loại ngọc phỉ thúy thế này phải có tuổi mới đeo mới đẹp. Người trẻ đeo thì nhìn quê lắm.”
 
Tôi lập tức phụ họa: “Vâng, mẹ nói đúng. Không biết sao con thấy vòng này cũng chẳng hợp với mình.”
 
Nghe xong, mắt bà lóe sáng, vội vàng đưa tay sờ vòng trên tay tôi.
 
Tôi cũng giả vờ hào phóng, tháo vòng đưa cho bà: “Hay là mình đổi với nhau đi mẹ, con thì lại thèm cái vòng vàng kia của mẹ mấy hôm nay rồi.”
 
Mẹ chồng lập tức trừng mắt, một tay cầm vòng của tôi, một tay che chặt vòng vàng trên cổ tay: “Cái này là Tiểu Vũ tặng cho mẹ, con đừng tham lam thế, đừng có cái gì cũng muốn làm của riêng.”
 
Tôi không ngờ bà ta lại trơ trẽn đến vậy, khóe miệng giật nhẹ, quay sang khẽ liếc nhìn Trương Vũ.
 
Anh ta lúng túng, mãi mới thốt ra được câu: “Mẹ thích thì cứ đeo của Vân Vân vài hôm đi, sau này trả lại cũng được.”
 
Mẹ chồng miễn cưỡng gật đầu đồng ý.
 
Cứ thế, tôi vừa lấy ra món nào, bà liền kiếm cớ chiếm món đó. Cớ thì có đủ kiểu, vừa khoe mình cao quý, vừa chê tôi da ngăm, dáng thấp, không có khí chất.
 
Cho đến khi hộp trang sức của tôi gần như trống rỗng, thì chính Trương Vũ cũng bắt đầu ngồi không yên.
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo