Cưới Nhầm Con Trai Của Công Chúa - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chương 2
2
 
Tôi vỗ mạnh vai Trương Vũ, người vẫn im lặng bấy giờ, nhưng anh ta lập tức buông bát đũa xuống, kéo tôi vào phòng.
 
“Trương Vũ, anh có ý gì đây? Chuyện hôm nay rõ ràng là lỗi của mẹ anh, sao anh lại làm ra vẻ con ngoan thế?” Tôi cố ý lớn tiếng để cha mẹ chồng ngoài cửa nghe thấy.
 
“Bà xã, em nghe anh nói đã.” Trương Vũ vẫn giữ bộ dạng điềm tĩnh, như thể không bận tâm điều gì rồi kéo tôi ngồi xuống.
 
“Em cũng biết mẹ anh rồi đó, được bố chiều mấy chục năm nay rồi nên tính tình như trẻ con ấy. Em đừng chấp với bà làm gì cho mệt.”
 
Nghe xong tôi lập tức nổi điên, hất tay anh ra: “Bà ấy cướp nhẫn cưới của chúng ta rồi đeo lên tay mình mà em phải bỏ qua hả?”
 
Thấy tôi thực sự nổi giận, Trương Vũ vội vỗ ngực bảo đảm: “Bà xã, anh nhất định sẽ đứng về phía em vô điều kiện! Em yên tâm, anh sẽ nói với mẹ, tuyệt đối không để em chịu ấm ức đâu.”
 
“Thế còn tạm được. Tốt nhất anh phải nói được làm được, từ giờ quản cho chặt mẹ anh đi.” Tôi trừng mắt nhìn anh, giọng đầy khó chịu.
 
Nhưng chưa qua được hai ngày, mẹ chồng đã bắt đầu khoe khoang sợi dây chuyền màu lam làm từ bảo thạch cùng chiếc vòng vàng: “Ôi, giờ mới phát hiện mấy viên kim cương lẻ chẳng đáng giá mấy. Cái loại đá quý to thế này mới hợp với mình.”
 
Lúc đầu tôi chưa để ý, cho đến khi nhìn lại một lần nữa mới phát hiện đó chính là trang sức mẹ tôi đưa làm của hồi môn.
 
“Mẹ, dây chuyền và vòng tay này mẹ lấy ở đâu vậy?” Tôi nghiến răng hỏi từng chữ.
 
Bà ta hất mắt lườm tôi, hờ hững đáp: “Việc của mẹ, con quản làm gì?” Rồi quay sang cầm điện thoại, xoay đủ 360 độ selfie, gửi cho đám bạn khoe khoang, “Ở tuổi này phải đeo bảo thạch mới hợp cạ, vừa sang vừa có khí chất.”
 
Tôi hít sâu một hơi, vội chạy vào phòng.
 
Vào ngày cưới, mẹ tôi cho cả một bộ trang sức làm từ bảo thạch, một bộ vàng và đôi vòng ngọc Hòa Điền làm của hồi môn. Vì chúng đều là báu vật nên tôi luôn cất kỹ trong tủ quần áo, chỉ có tôi và Trương Vũ biết chuyện này.
 
Tôi vội kéo ghế, lấy hộp trang sức xuống kiểm tra. Quả nhiên là thiếu mất một dây chuyền màu lam bảo thạch và một chiếc vòng vàng.
 
Đó là mồ hôi nước mắt cả đời của ba mẹ tôi dành cho đứa con gái duy nhất này. Vậy mà bà ta lại lấy đi để khoe mẽ.
 
Tôi bật cười vì tức.
 
Bà thích đồ trang sức lắm đúng không? Tôi sẽ cho bà đeo cho thỏa thích!
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo