CỐ NGỘ TỊCH VŨ - 3

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Cố Ngộ nói:
 
“Em không nói quá đâu. Lúc đó em sắp ngất, trợ lý cũng không có bên cạnh. Nếu không có chị, em có thể đã ngã quỵ xuống đất, không chừng còn mất mạng.”
 
Tôi vội nói:
 
“Đừng tự trù ẻo mình thế.”
 
Cố Ngộ là kiểu người thật sự sẽ "lấy ơn lớn báo đáp ơn nhỏ."
 
Thật sự khác xa anh trai cậu ấy.
 
Đôi khi tôi nghĩ, nếu ngày đó tôi chỉ cứu Cố Ngộ, không cứu Cố Dịch, thì cuộc đời tôi liệu có như bây giờ không?
 
Nhưng rồi tôi không nghĩ nữa.
 
Vì chuyện đã xảy ra rồi, có nghĩ nhiều cũng chỉ thêm buồn thêm tuyệt vọng mà thôi.
 
...
 
Tôi muốn từ chối Cố Ngộ còn một lý do khác: tôi phải đến công ty gặp Cố Dịch.
 
Thực ra tôi rất muốn đi ăn với Cố Ngộ, nên đã gọi điện cho Cố Dịch:
 
“Tối nay chúng em phải quay tới tận mười hai giờ đêm, hay là mai em tới gặp anh nhé…”
 
Cố Dịch lạnh lùng đáp:
 
“Quay xong thì tới.”
 
Tôi còn định nói gì đó, thì anh ta đã cắt ngang:
 
“Tôi sẽ đợi em tới.”
 
Rồi cúp máy.
 
Nhưng cuối cùng, tôi vẫn đồng ý đi cùng Cố Ngộ
 
...
 
Tôi cứ tưởng Cố Ngộ sẽ đưa tôi đi ăn nhà hàng, không ngờ cậu ấy lại móc ra hai chiếc khẩu trang, đeo một cái cho mình, đưa cái còn lại cho tôi.
 
Sau đó dẫn tôi tới siêu thị.
 
Tôi rất thích đi siêu thị. Từng mơ tưởng rằng có thể cùng người mình yêu đi dạo siêu thị, chọn đồ, xách về đầy tay, rồi cùng nấu ăn, vừa ăn vừa trò chuyện, nhẹ nhàng vui vẻ.
 
Nhưng từ sau khi cứu Cố Dịch, tôi không còn dám mơ mộng nữa.
 
Cố Ngộ đẩy xe đi trước đến khu rau củ, cẩn thận chọn từng loại rau sau khi hỏi ý kiến tôi mới cho vào xe.
 
Đến quầy thực phẩm tươi sống, chọn những miếng thịt bò tươi ngon, thịt bò thái lát, nguyên con gà, tôm tươi...
 
Rồi chúng tôi đi tới khu gia vị, Cố Ngộ lấy một lọ bơ đậu phộng và một lọ tương mè.
 
Tôi tò mò nhìn cậu.
 
Cậu giải thích:
 
“Tối nay mình ăn lẩu.”
 
Tôi nuốt nước miếng, nói:
 
“Nhưng hai loại sốt đó nhiều calo lắm...”
 
Cố Ngộ cười:
 
“Thỉnh thoảng ăn một lần không sao đâu.”
 
Cuối cùng, chúng tôi mua hai túi lớn đầy ắp đồ ăn.
 
Tôi lo lắng hỏi:
 
“Chỉ hai người chúng ta ăn nổi hết sao?”
 
Cậu đáp:
 
“Không cần ăn hết một bữa, còn có thể để dành cho lần sau mà.”
 
Đúng lúc ấy, tôi chợt cảm thấy lạnh sống lưng.
 
Có người đang nhìn tôi.
 
Tôi quay lại, và thấy Cố Dịch cùng Lâm Diệu Dung.
 
Lâm Diệu Dung mỉm cười chào:
 
“Tiểu Ngộ, chị Tịch, thật trùng hợp, hai người cũng đi siêu thị à!”
 
Cố Dịch chỉ lạnh lùng nhìn tôi, ánh mắt như nổi lên một cơn bão khiến tôi run rẩy.
 
Tôi theo phản xạ bám lấy tay Cố Ngộ, không kìm được mà run lên.
 
Cố Ngộ nhận ra, liền hỏi:
 
“Chị Tiểu Vũ, sao vậy?”
 
Tôi cố gắng bình tĩnh:
 
“Không sao.”
 
Lâm Diệu Dung cười nói:
 
“Tịch tiểu thư đang sợ sao, bám lấy Tiểu Ngộ như bám cọng rơm cứu mạng vậy?”
 
Tôi lắc đầu:
 
“Không có.”
 
Cố Dịch lạnh lùng hỏi:
 
“Tối nay quay tới tận nửa đêm?”
 
Tôi đáp:
 
“Bên đạo diễn đột nhiên thay đổi lịch.”
 
Tôi siết chặt lòng bàn tay, tự nhủ không được sợ.
 
Cố Dịch lạnh lùng lấy điện thoại:
 
“Vậy tôi gọi hỏi đạo diễn Vương.”
 
Tôi vội vàng ngăn tay anh ta lại.
 
Lâm Diệu Dung và Cố Ngộ đều kinh ngạc nhìn chúng tôi.
 
Cố Dịch cũng nhìn tôi.
 
Tôi và anh ta lẳng lặng nhìn nhau.
 
Anh ta đang đợi tôi van xin.
 
Đúng lúc ấy, Lâm Diệu Dung chen vào:
 
“Anh Dịch, chúng ta còn phải mua đồ mà!”
 
Cố Dịch thu lại điện thoại.
 
Tôi thầm cảm ơn Lâm Diệu Dung, nhưng khi nhìn lại, ánh mắt cô ta dành cho tôi đầy căm ghét và không cam lòng.
 
Vì sao cô ta lại nhìn tôi như vậy?
 
Cố Dịch cuối cùng rời đi cùng Lâm Diệu Dung.
 
Trước khi đi, anh ta quay đầu nhìn tôi thật sâu, ánh nhìn ấy khiến tôi cực kỳ bất an.
 
Dựa theo hiểu biết của tôi về anh ta, chắc chắn chuyện này chưa kết thúc.
 
.....
 
 
Nhìn nguyên liệu chất đầy khắp bếp, tôi bắt đầu thấy đau đầu.
 
“Chị ra ngoài đi, để em xử lý cho.” Cố Ngộ vừa nói vừa cười, động tác thành thạo, như thể thường xuyên nấu ăn.
 
“Vậy sao được.” Tôi đáp, “Mấy món phức tạp tôi không biết làm, để tôi giúp cậu làm mấy việc vặt vậy!”
 
“Được, vậy chị giúp em rửa rau đi, còn thịt để em lo.” Cố Ngộ nói.
 
 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo