Anh Trai - Chương 7

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Tôi từ từ kéo kính xe lên, cúi đầu ngửi ngón tay mình, có mùi hương thoang thoảng.

Khoan đã, anh ấy vừa nói cái gì cơ?


6

Hôm nay tan làm sớm, tôi tiện đường ghé qua đón Tống Tri Niên.

Trước đây anh ấy không chịu để tôi tới đón nhưng hôm nay lúc chạy xuống xe còn ôm lấy mông mà đi.

Tôi không đành lòng để anh ấy tự lái xe.

Tôi gửi cho Tống Tri Niên một tin nhắn báo mình đã tới. Sau đó, tôi lại mở lại đoạn ghi hình đêm qua, sao lưu toàn bộ lên đám mây.

Vừa lưu xong, ngẩng đầu lên đã thấy anh ấy bước ra ngoài.

Mấy năm trước, sau kiếm được chút tiền anh ấy đã thành lập một công ty nhỏ, doanh thu mỗi năm cũng kha khá.

Tống Tri Niên đi phía trước, phía sau còn có Chu Lâm.

Mấy năm không gặp, Chu Lâm giờ nhuộm cả đầu đỏ chóe, hai người vừa đi vừa bá vai bá cổ, cười cười nói nói, chỉ thiếu mỗi hôn nhau nữa thôi.

Tôi giơ tay ấn còi.

Lúc này, Tống Tri Niên mới phát hiện ra tôi.

"Sao em lại tới đây?"

Sáng nay, sau khi thẳng thắn kể hết thân thế cho tôi, cuối cùng anh ấy cũng chịu nhìn tôi rồi, chỉ là ánh mắt vẫn còn vương chút xa cách.

So với Chu Lâm, vài năm không gặp mà anh ấy vẫn có thể trò chuyện vui vẻ như thế?

Còn với tôi, ngủ với anh ấy một đêm rồi lại trở nên khách sáo xa lạ?

Tôi gõ nhẹ lên vô lăng, ánh mắt chuyển sang người đứng sau lưng anh ấy: "Tiện đường thôi. Sao vậy, hôm nay anh không định về nhà à?"

Chu Lâm nhướng cằm, coi như chào hỏi.

"Hôm qua vừa tụ tập rồi, hôm nay để tôi đưa anh cậu về sớm chút đi.

Hình như hôm qua ăn cay quá, tôi nhìn bộ dạng anh cậu, tám phần là bệnh trĩ tái phát rồi đấy."

Mặt Tống Tri Niên đỏ lên, thụi cho Chu Lâm một cái vào đùi.

Hừ, anh tôi có bị trĩ hay không, chẳng lẽ tôi còn không biết chắc?


7

Trên ghế phụ có đặt một chiếc đệm mềm, Tống Tri Niên ngồi yên lặng, cúi đầu nghịch điện thoại.

Lúc dừng đèn đỏ, tôi liếc mắt nhìn sang: "Anh, anh định mở rộng công ty à?"

Nếu không thì sao lại mở ứng dụng thuê nhà ra xem?

Tống Tri Niên lập tức khóa màn hình, vội nói: "Không phải, anh chỉ nghĩ sau này em có bạn gái dẫn về nhà cũng bất tiện."

Tôi giẫm phanh cái két: "Anh muốn dọn ra ngoài ở riêng?"

Tống Tri Niên vội vàng xua tay, tôi liếm nhẹ đầu răng nanh, trong lòng vẫn thấy bực chỉ muốn cắn thứ gì đó cho hả.

Tôi đập mạnh cửa xe, Tống Tri Niên ôm mông chạy theo sau.

 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo