Anh Trai - Chương 14

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Chu Lâm bằng tuổi anh tôi, hai người từ khi tôi còn chưa biết nhớ đã thân nhau như hình với bóng.

Theo lời Tống Tri Niên, nhà họ Tống chỉ là một gia đình bình thường, ba đời chen chúc trong cái khu tập thể cũ nát.

Nhưng nếu thực sự là vậy, tại sao anh ấy lại thân thiết với Chu Lâm?

Ba Chu Lâm là luật sư nổi tiếng, phí tư vấn mỗi giờ toàn tính bằng năm con số.

Trực giác mách bảo tôi, chắc chắn Chu Lâm biết điều gì đó.

Chu Lâm vỗ vai tôi: "Đã biết rồi thì sau này đối xử tốt với anh cậu vào. Hồi đó đi đến viện phúc lợi, anh cậu vừa nhìn thấy cậu đã thích. 

Lúc ấy cậu đói đến mức bò dưới đất ngắt cỏ ăn làm cậu ấy xót xa muốn chết. Tối hôm đó cậu ấy năn nỉ mãi mới xin được dì Tống dẫn cậu về nhà."

Hô hấp của tôi bắt đầu gấp gáp.

Trong đầu bỗng lóe lên hình ảnh Tống Tri Niên, người còn đang bị tôi trói ở nhà.

Thì ra, người được nhận nuôi... là tôi?

Vậy còn vụ tai nạn năm đó thì sao?

Chu Lâm vuốt mái tóc đỏ rực của mình, nghiến răng: "Nói thật nhé, bố mẹ cậu cũng ác thật. Hồi đó vứt cậu đi không cần, thế mà nhà họ Tống vừa nhận nuôi cậu thì bọn họ đã hớt hải chạy tới đòi người, còn đòi bồi thường tổn thất tinh thần, mở miệng ra là đòi năm triệu."

Những chuyện này, chưa từng có người kể cho tôi nghe.

Chu Lâm thay Tống Tri Niên bất bình, đã mở miệng thì không ngừng được nữa.

"Nhà họ Tống không muốn trả cậu lại, cũng không chịu để người ta bắt nạt nên mới nhờ ba tôi kiện. Hai bên không thỏa thuận được, bố mẹ cậu lái xe, đâm thẳng vào cột trên đại lộ, ngay trên đường Lâm An đó."

Tôi cảm giác máu trong người mình đang chảy ngược.

Không trách được.

Không trách được từ trước tới nay Tống Tri Niên lái xe chưa bao giờ chịu đi qua đường Lâm An.

"Thật lòng mà nói…" Chu Lâm tiếp tục: "Sau vụ tai nạn đó, tôi chỉ muốn bóp chết cậu cho hả giận nhưng anh cậu cứ luôn bảo vệ cậu, nói rằng mọi chuyện chẳng liên quan gì đến cậu cả. Sau này nhớ đối xử với cậu ấy cho tử tế, nghe chưa?"

"Ê, đi đâu đấy? Không phải còn ca mổ sao?"

Điện thoại trong túi tôi vẫn rung không ngừng.

Thám tử gửi tới một chuỗi tài liệu, giấy khai sinh, giấy chứng nhận nhận nuôi, bản tin vụ tai nạn và báo cáo điều tra...

Từng bằng chứng một, đều xác nhận lời Chu Lâm nói là sự thật.

Lúc lái xe ngang qua đường Lâm An, tôi đạp phanh kịch liệt.

 
Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo