Anh Là Tiểu Tam Có Danh Phận - Chương 2

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/3LHQxmurcd

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

3
 
Suốt cả quãng đường, tôi vừa đi vừa nghĩ lung tung, cuối cùng cũng đến được khu chung cư đó.
 
Theo trí nhớ, tôi đi thẳng lên lầu, đứng chờ ngay trước cửa.
 
Tôi chẳng biết phải lấy dáng vẻ gì để đối mặt với anh ta, dù sao cũng là mối tình cũ — lại còn ghét nhau tận xương.
 
Đang gục đầu vào tường suýt ngủ gật, thì anh ta trở về.
 
Bốn năm không gặp, anh ta thay đổi nhiều lắm.
 
Cả người toát lên khí chất giàu sang, vest bảnh bao, trông chín chắn điềm tĩnh hơn hẳn.
 
Tôi sững lại, trong lòng khẽ mỉa: “Đẹp trai thì sao, vẫn là đồ cặn bã thôi.”
 
Anh ta nhìn thấy tôi, nhướng mày:
 
“Lục Tri Vi, em tới làm gì?”
 
Tôi chẳng muốn nhiều lời, rút giấy đăng ký kết hôn ra.
 
“Đi ly hôn với tôi.”
 
Anh ta nhìn tôi như nhìn kẻ ngốc, cầm giấy hôn thú lật qua lật lại. Lát sau, anh ta chỉ vào tấm ảnh, nói:
 
“Đây đâu phải tôi với em.”
 
Đương nhiên không phải rồi!
 
Là em trai tiện nghi của anh và em gái tiện nghi của tôi chứ còn ai!
 
Tôi bèn kể sơ đầu đuôi sự việc, rồi nói thẳng:
 
“Anh thu xếp thời gian, đi ly hôn với tôi cho xong.”
 
Anh ta cúi đầu nhìn giấy kết hôn, khóe môi nhếch lên giảo hoạt:
 
“Em dựa vào cái gì nghĩ anh sẽ đồng ý?”
 
Nhìn dáng vẻ ấy, tôi chịu hết nổi, lườm ngược:
 
“Anh không chịu ly hôn cũng được. Đến lúc anh chuẩn bị kết hôn thật, muốn cưới vợ mà phát hiện đã là chồng hợp pháp của tôi, thì đừng có khóc lóc cầu xin nhé.”
 
“Hừ, em nghĩ anh sẽ sợ sao? Chờ xem ai cầu ai trước!”
 
“Tôi thì không sao cả, cùng lắm ra tòa.”
 
“Ly rồi anh chẳng phải thành đàn ông từng ly hôn à? Anh không chịu.”
 
“Loại người như anh còn quan tâm đến mấy chuyện đó chắc? Hừ, đúng là giả vờ.”
 
Tôi đưa tay chộp lấy giấy kết hôn, nhưng anh ta lanh lẹ giơ cao khỏi đầu.
 
Anh ta cao hơn tôi hẳn một cái đầu, tôi với sao tới được. Đành chống nạnh, trừng mắt hằm hằm.
 
“Cầu xin anh đi, anh sẽ đưa một quyển cho.”
 
“Tôi không rảnh chơi với anh, mau trả đây.”
 
“Không trả.”
 
“Tôi đếm đến ba.”
 
 
Đúng lúc đôi bên giằng co, thang máy ting một tiếng mở ra.
 
Một người phụ nữ ăn mặc quý phái bước tới, trên gương mặt mơ hồ có vài phần giống Chu Kiến Tấn.
 
Quả nhiên, vừa thấy bà ta, Chu Kiến Tấn lập tức hạ tay, ngoan ngoãn gọi một tiếng:
 
“Mẹ.”
 
Bà mẹ chẳng thèm đáp, vừa mở miệng đã mắng xối xả:
 
“Chu Kiến Tấn, mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi? Cưới vợ! Cưới vợ! 
 
Con cũng đâu còn trẻ nữa, trong nhà đã có một thằng em vô dụng, lẽ nào con cũng muốn chọc tức c/h/ế/t mẹ với ba con sao?”
 
Chu Kiến Tấn im thin thít.
 
“Bảo con về nhà sống thì không chịu, cứ đòi ở cái khu trọ cũ nát này. 
 
Có gì tốt đẹp chứ? Ở đây thì tìm được vợ ở đâu? Không thấy chật chội à?”
 
“Nể con, mẹ chịu nhượng bộ rồi. Vậy con có thể nể mặt mẹ mà nhanh chóng cưới vợ không… ơ?”
 
Bà ta bỗng trông thấy giấy đăng ký kết hôn trên tay con trai.
 
Một phen giật lấy, mở ra xem, quả nhiên là tên con trai mình.
 
“Lục Tri Vi? Tên con dâu mẹ thật dễ nghe… ơ khoan, chẳng phải là cô bạn gái hồi đại học của con sao…”
 
“À phải phải!”
 
Chu Kiến Tấn vội vàng nháy mắt ra hiệu, lớn tiếng ngắt lời mẹ:
 
“Cô ấy đang đứng ngay đây mà!”
 
Lúc này bà mẹ mới chú ý tới tôi đang nép bên cạnh. Vừa thấy tôi, ánh mắt bà sáng rực như pháo hoa.
 
Lập tức nhào tới ôm chặt, khen ngợi đủ điều, cuối cùng còn hãnh diện giơ ngón cái về phía con trai:
 
“Giỏi lắm con trai, tìm được cô con dâu xinh đẹp thế này!”
 
“Có phải vừa rồi con chọc giận vợ không? Sao, giận dỗi nhau à?”
 
“Nhanh, xin lỗi người ta đi!”
 
Quyền uy bậc phụ huynh, dù không tình nguyện, Chu Kiến Tấn vẫn phải ôm vai tôi, lí nhí xin lỗi.
 
Bà nhìn tôi thêm một hồi, bỗng nhớ ra gì đó, đập tay cái bốp:
 
“Trời ơi, hai đứa kết hôn mà không báo sớm cho mẹ. 
 
Hôm trước mẹ mua mấy căn nhà, chẳng biết con dâu thích không. Tất cả là tại cái thằng nhóc Chu Kiến Tấn này!”
 
Vừa nói vừa liếc xéo anh ta.
 
“Còn nữa, cưới vợ rồi mà để con dâu ở cái nơi này à? Con làm sao ngủ yên được? Mẹ mặc kệ, con dâu mẹ nhất định phải ở chỗ tốt nhất!”
 
Nói rồi, bà lôi từ túi xách ra một chùm chìa khóa cùng giấy chứng nhận nhà đất.
 
“Trên đường tới đây mẹ tiện mua, nếu không chê thì dọn sang ở tạm đi.”
 
Tôi và Chu Kiến Tấn nhìn nhau, anh không muốn nhận, tôi lại không dám nhận.
 
Cứ thế anh đẩy tôi, tôi đẩy anh, vừa đùn đẩy vừa lẩm bẩm cãi nhau.
 
Thấy vậy, mẹ Chu Kiến Tấn liền cầm tập giấy nhà đất đập vào người con trai:
 
“Cấm cãi nhau với vợ! Vi Vi, sau này mà nó không dỗ con , nhất định nói với mẹ, mẹ sẽ đuổi nó ra đường!”
 
Tôi nhịn cười, gật đầu lia lịa.
 
Bà nhét chìa khóa và sổ đỏ vào tay tôi, phẩy phẩy tay bảo còn có việc, rồi rời đi.
 
4
 
Trong hành lang chỉ còn lại hai chúng tôi, tôi vội nhét mấy thứ trong tay trả lại cho anh ta.
 
“Vở kịch vừa rồi tôi cũng giúp anh diễn xong rồi, giờ thì anh chịu đi ly hôn chưa?”
 
“Nhưng mẹ tôi rất thích em.”
 
Anh ta hắng giọng, rồi tiếp:
 
“Hay là chúng ta làm một cuộc giao dịch thế nào? Dù sao cũng là sự thật pháp luật công nhận, em cứ giả vờ làm vợ tôi một thời gian, giúp tôi qua mắt mẹ tôi.”
 
Tôi lườm nguýt một cái, lắc đầu từ chối.
 
Anh ta đến tuổi này mà vẫn chưa chịu cưới, chẳng qua là kiểu trai hư ham chơi, không muốn dừng lại, cứ muốn lang thang trong muôn hoa mà chẳng chịu trách nhiệm gì.
 
Tôi không muốn biến thành công cụ của anh ta, giúp cũng chẳng được lợi lộc gì.
 
“Vậy thế này đi, một năm thôi. Một năm sau tôi sẽ đi ly hôn với em, thế nào?”
 
“Em muốn tiền, muốn nhà hay gì cũng được, tôi đều có thể cho, chỉ cần em gật đầu.”
 
Chu Kiến Tấn lùi một bước, còn tôi thì mắt sáng rỡ.
 
Tiền của kẻ cặn bã, không lấy phí cả đời. Đưa đây cho tôi!

Thanh Lau Truyen
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo