Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
3
Vào đến bệnh viện, đám khỉ nói với tôi: "Cô bị ngộ độc nấm rồi."
Lúc đó tôi mới biết con chó đó chính là Phó tổng.
Lúc này anh ta đang đứng tựa vào cửa, có vẻ như đã bị tôi làm cho sợ hãi nên không dám lại gần nữa.
Tôi nhìn anh ta, cố gắng tưởng tượng anh ta là Phó tổng.
Cẩn thận hỏi:
"Phó tổng... mấy giờ rồi ạ?"
"Ba giờ rưỡi."
Tôi lo lắng nói: "À? Vậy anh có lẽ không kịp chuyến bay rồi?"
"Đổi sang ngày mai rồi."
Anh ta im lặng vài giây rồi hỏi:
"Bụng có khó chịu không? Có chỗ nào không thoải mái không?"
Tôi lắc đầu, có chút nản lòng: "Có phải anh sẽ đuổi việc tôi không?"
"Đã nghĩ cách phạt rồi, nhưng chưa nghĩ đến chuyện đuổi việc."
"Vậy có phải sẽ trừ lương tôi không?"
"Trừ lương cô thì cả tháng này cô sẽ chẳng có sắc mặt tốt đẹp gì, tôi tự tìm khổ sao?"
Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm cười rạng rỡ.
"Có được một ông chủ như anh là vinh hạnh của tôi."
"Đừng nịnh bợ, tôi biết cô nói xấu tôi sau lưng thế nào."
"..."
Anh ta biết chúng tôi gọi anh ta là Diêm Vương mặt sắt rồi sao?