Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và
MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO
MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!
Ăn nấm xong đi công ty tăng ca, tôi nhìn sếp thành chó.
Khi anh ta nói chuyện với tôi, tôi giật mình hoảng hốt:
"Sao chó lại biết nói chuyện?"
Rồi ôm chậu cây cảnh cao bằng người la hét điên cuồng:
"Phó tổng, chó nhà anh thành tinh rồi! Nó biết nói, nó biết nói đó!"
1
Nửa đêm lướt mạng thấy mấy tài khoản marketing nói nấm ngon cỡ nào, ngon đến mức ăn một miếng là lên tiên, tôi không kìm được đã đặt mua nấm "kiến thủ thanh".
Thứ Bảy cuối cùng cũng đến, người bán còn tặng kèm giăm bông.
Nghe nói nấm "kiến thủ thanh" có độc, lúc cắt nó, tôi đặc biệt đeo găng tay dùng một lần.
Cắt xong, tôi đổ vào chảo một lượng dầu gấp đôi bình thường, rồi cho nấm vào xào.
Vừa đảo được vài cái, điện thoại reo.
Cái tiếng chuông này, vừa nghe là biết sếp gọi.
Tôi vội vàng tắt bếp, chạy ra nghe.
"Dữ liệu tài liệu cô nộp cho tôi hôm thứ sáu bị sai rồi, đến công ty kiểm tra lại hết đi."
Giọng Phó tổng trầm lạnh, dường như đang kìm nén lửa giận vậy.
Lòng tôi thót lại, lập tức nói:
"Xin lỗi Phó , đó là lỗi của tôi. Tôi ăn cơm xong sẽ đến ngay."
"Nhanh lên. Chiều nay đi công tác cần dùng."
Cúp điện thoại xong, tôi vội vàng chạy về bếp bật lửa lớn.
Nấm còn chưa kịp mềm thì tôi đã cho tỏi, ớt và giăm bông vào, cùng với từng loại gia vị được thêm vào, mùi thơm ngay lập tức xộc thẳng vào mũi tôi.
Tiếng dầu mỡ xèo xèo lọt vào tai tôi.
Tôi lẩm bẩm, lửa lớn thế này và nhiệt độ dầu cao thế này, chắc là chín rồi nhỉ...
Tắt bếp, dọn ra bàn.
Điều thất vọng nhất chính là, tôi ăn vài miếng, thấy không ngon như trên mạng nói.
Cộng thêm việc Phó đang gấp, nên tôi dọn dẹp nhanh chóng rồi ra ngoài.
2
Ngồi vào chỗ làm việc, tôi đối chiếu lại theo ảnh chụp màn hình lỗi mà Phó tổng gửi, bắt đầu kiểm tra lại.
Chỉ là, chẳng mấy chốc, tôi hoàn toàn không cần ảnh chụp màn hình nữa.
Vì trên các bảng báo cáo đó tự động xuất hiện chữ màu đỏ, đánh dấu những chỗ bị lỗi.
Đúng lúc tôi đang thấy lạ thì một giọng hỏi vang lên bên cạnh:
"Thư ký Đào, sếp đang làm việc trong kia, cô ngồi đây không làm gì à? Không muốn tiền tăng ca sao?"
Suy nghĩ đầu tiên của tôi là liệu anh ta có điên không, rõ ràng tôi đang rất cố gắng làm việc mà!
"Tôi không có lười biếng mà, đang kiểm tra dữ liệu đây." Tôi quay đầu nhìn anh ta một cách ngắn gọn, rồi chỉ vào màn hình.
"Màn hình đen thui, máy tính còn chưa bật, cô kiểm tra dữ liệu gì?"
Tôi đơ người ra, nhưng không phải vì những gì anh ta nói.
Vừa nãy tôi nhìn thấy cái gì vậy?
Hình như là một con chó Poodle trắng tinh!
Tôi trừng mắt không thể tin nổi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy con chó đó càng ngày càng lại gần.
"Có phải cô có ý kiến với việc tôi kêu cô tăng ca cuối tuần không?"
Miệng chó há ra khép lại, từ miệng nó, thật sự phát ra tiếng người!
Mặt tôi lộ rõ vẻ sợ hãi, giọng nói run rẩy:
"Sao chó lại biết nói chuyện?"
Con chó đó có vẻ hơi không phục: "Chỉ vì tôi gọi cô đến tăng ca mà cô mắng tôi là chó à? Được được được, thư ký Đào cô giỏi thật đấy, tiền tăng ca gấp đôi, được không?"
"Á á á á á á!"
Khi cái móng chó giúp tôi bật máy tính, toàn thân tôi dựng lông, cuối cùng không kìm được bật dậy.
Liếc qua thấy Phó tổng đang đứng tựa vào tường, khoanh tay, không nói một lời nhìn chúng tôi.
Tôi không thèm nghĩ ngợi gì, trực tiếp ôm chầm lấy anh ta.
Người anh ta lạnh ngắt, không biết có phải do cúc áo không mà thấy có gì đó hơi cứa vào mặt.
Tôi hét lớn về phía con chó đó:
"Phó tổng, chó nhà anh thành tinh rồi! Nó biết nói, nó biết nói đó á á á á á!"
"Nó còn biết bắt chước hành động của anh, nó nói với tôi nếu không tăng ca sẽ đuổi việc tôi!"
Con chó đó bước về phía này, mặt chó nhăn lại không vui, giọng nói y hệt lúc Phó tổng tức giận.
Nó nói từng chữ một:
"Đào Tri Ý."
"Á á á á á, nó còn biết tên tôi!"
Tôi núp sau lưng Phó tổng run rẩy, tim đập nhanh gần như muốn nổ tung.
Tôi chỉ biết người ăn thịt chó, nhưng nếu chó ăn thịt người thì sao?
Trời ơi, kinh khủng quá.
May mắn thay, con chó đó không lại gần nữa, nó rút điện thoại ra gọi điện.
Tai chó cụp xuống điện thoại, như thể cái điện thoại được bọc bằng bằng da chó vậy.
Không lâu sau, một đám khỉ kéo đến.
Con chó đó còn gọi khỉ đến bắt tôi!
Tôi điên cuồng giãy giụa, lăn lộn trên đất, nhưng vẫn bị chúng khiêng lên xe.