Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Phương Phương nghe tôi kể xong thì tức đến mức bốc khói:
"Má ơi, thằng đó đúng là tra nam chính hiệu!"

Cậậu ấy nhìn bộ dạng chán nản của tôi, bất đắc dĩ thở dài:
"Không sao đâu, mình không cần treo cổ trên một cái cây, cậu nên nhìn ngắm thế giới bên ngoài một chút đi."

"Có vài hôm nữa câu lạc bộ mình tổ chức buổi tụ tập, cậu đi cùng mình cho thoải mái đầu óc, tiện thể làm quen bạn mới."

Tôi ỉu xìu gật đầu đồng ý.

Kể từ sau chuyện hôm đó, tôi đã chặn toàn bộ tài khoản của Tiêu Ly trên mọi nền tảng, hoàn toàn cắt đứt với cậu ấy.

Tuy chúng tôi học cùng trường đại học, nhưng khác chuyên ngành, mà trường lại rất lớn nên cũng không lo sẽ đụng mặt.

Hôm tụ họp câu lạc bộ, Phương Phương kéo tôi lựa đồ suốt nửa ngày, thành ra lúc đến phòng bao thì đã trễ vài phút.

Khi vào, bên trong hầu như mọi người đã đến đầy đủ. Tôi không quen biết mấy ai trong CLB, cũng chẳng nhìn kỹ, chỉ lịch sự chào một câu.

Phương Phương quen nhiều người, vừa vào đã bắt đầu vui vẻ chào hỏi khắp nơi.

Tôi nghe lơ đễnh, bỗng nhiên nghe thấy giọng hoạt bát của Phương Phương ngừng lại một nhịp, thấp giọng chửi khẽ:
“Vãi, thằng trai thẳng cũng tới hả?!”

Tôi phải mất một lúc mới phản ứng được — “trai thẳng” mà cậu ấy nói chính là Tiêu Ly.

Gần như theo bản năng, tôi ngẩng đầu nhìn vào trong phòng. Ánh sáng trong đó hơi tối, nên lúc mới vào tôi không chú ý. Nhìn kỹ lại, liền thấy Tiêu Ly đang ngồi tùy tiện trong một góc phòng. Anh  hình như cảm nhận được gì đó, quay đầu nhìn tôi. Tôi vội vàng dời mắt.

Lần gặp lại này chỉ khiến tôi thấy lúng túng. Tôi kéo tay áo Phương Phương khẽ nói:
“Hay là mình về nhé?”

Phương Phương không đồng tình, nhìn tôi nói:
“Vì sao cậu phải đi? Cứ ngồi đây! Đàng hoàng lên! Cậu còn sợ nó chắc?”

Thế là tôi chọn ngồi vào chỗ xa nhất với Tiêu Ly, lặng lẽ ăn đồ ăn, nghịch điện thoại một mình.

Chẳng bao lâu có một người đi tới hỏi:
“Chỗ này có ai chưa?”

Tôi lắc đầu: “Chưa.”

Người đó liền ngồi xuống bên cạnh tôi, giới thiệu mình là đàn anh khóa trên.
Anh ấy nói chuyện rất dễ chịu, tạo cảm giác rất thoải mái, tôi cũng vô thức trò chuyện cùng.

Trò chuyện một lúc, anh ấy lấy điện thoại ra, cười dịu dàng:
“Em trai, mình kết bạn được chứ?”

Tôi cảm thấy cũng không có gì, đang định đồng ý.

Phương Phương chú ý thấy tình hình bên tôi, kéo tôi sang một bên thì thầm:
“Anh đó là Lục học trưởng, người lúc trước  giờ vẫn muốn xin contact của cậu ấy. Lúc trước cậu chưa chia tay nên mình từ chối giúp rồi.”

Tôi nhất thời chưa hiểu: “Hả?”

Vì trong cuộc trò chuyện vừa rồi, anh học trưởng này cư xử rất đúng mực, nên tôi cũng không nghĩ gì nhiều.

Phương Phương nói tiếp:
“Anh ấy giống tụi mình đó, vẫn luôn muốn làm quen với cậu. Có add hay không thì tùy cậu quyết.”

Quay lại chỗ ngồi, Lục Nghiên vẫn dịu dàng nhìn tôi, còn nháy mắt:
“Sao rồi em trai, có thể kết bạn chứ?”

Tôi vừa định trả lời, thì cảm thấy có ánh mắt nóng rực chiếu thẳng lên người mình.

Tôi quay đầu lại, thấy mọi người trong phòng vẫn sinh hoạt bình thường. Có lẽ là mình tưởng tượng?

Lấy lại bình tĩnh, tôi mỉm cười với Lục Nghiên:
“Được ạ, em add anh.”

Đúng như lời Phương Phương nói, chỉ khi quen biết thêm nhiều người, tôi mới không vì một người mà mãi buồn phiền.

Tôi lấy điện thoại ra, “ting” một tiếng, kết bạn thành công với Lục Nghiên.

Chưa kịp nói thêm gì, bên kia phòng bao đột nhiên phát ra tiếng động lớn.

Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía đó.

Tiêu Ly đang ở trung tâm ánh nhìn, mặt lạnh tanh, môi mím thành một đường thẳng, cứng ngắc nói:
“Xin lỗi, cốc trơn nên tôi làm rơi.”

Hồng Mao bên cạnh cậu ta khó hiểu:
“Ủa anh, cầm cái cốc cũng không xong hả?”

Mọi người không để ý lắm, nhanh chóng lại trò chuyện vui vẻ.
Tôi mơ hồ nghe thấy mấy cô gái nhỏ bên cạnh thì thầm:

“Không hổ là đại ca trường mình, trông ngầu ghê…”
“Khó tưởng tượng nổi bộ dạng lúc yêu của cậu ta luôn á…”
“Cậu ấy mà hung dữ vậy, chắc không ai dám yêu đâu ha?”

Tôi có hơi chột dạ, chớp mắt, rồi vô thức quay sang nhìn Tiêu Ly.
Lại bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn mình lần nữa.

Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo