Chương 1
Giữa trưa nắng gắt 39 độ, tôi đang tất bật giao đồ ăn thì vô tình gặp khách hàng cãi nhau.
Một cặp cha con, dáng dấp tuấn tú giống hệt nhau, tính tình cũng nóng nảy chẳng khác gì.
Người đàn ông tức đến mức gân xanh nổi đầy trên trán.
“Người ta đường đường là tiểu thư danh giá, chịu hạ mình làm mẹ kế cho con, con còn bất mãn gì nữa?”
Cậu bé mặt không chút cảm xúc, đứng trên bàn ăn, giọng điệu cay nghiệt lại lạnh lùng.
“Bà ta giống hệt một mụ phù thủy! Nếu ba thích thì cứ để bà ta làm mẹ của ba đi!”
“Vậy con rốt cuộc muốn ai làm mẹ?”
Đơn hàng sắp quá giờ rồi.
Tôi buộc phải lên tiếng, cắt ngang màn đấu khẩu đầy kịch liệt của hai cha con.
“Ờm… cái đó…”
Cả hai đồng loạt quay đầu nhìn tôi.
Giây tiếp theo, cậu bé bất ngờ nhào tới, ôm chặt lấy chân tôi.
“Con muốn chị đẹp này làm mẹ con!”
1
Khi người đàn ông tiến lại gần, tôi mới nhận ra anh ta trông khá trẻ.
Giống sinh viên đại học vậy.
Không ngờ lại kết hôn sớm như thế, con trai nhìn qua cũng đã năm, sáu tuổi rồi.
Anh ta dường như muốn nhanh chóng thoát khỏi gánh nặng khó xử, mở miệng liền hỏi:
“Mẹ kế có chịu làm không?”
Tôi len lén đảo mắt nhìn qua căn hộ rộng 600 mét vuông của anh ta.
Ở khu đất đắt đỏ, trang hoàng xa hoa, từng chi tiết đều toát lên sự phồn hoa hưởng lạc.
Tôi gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
“Chịu chứ, sếp, em chịu mà.”
Giữa việc đi giao đồ ăn và trở thành bà chủ nhà giàu, tôi vẫn biết mình nên chọn cái nào.
2
Tôi là một người làm nhiệm vụ công lược.
Đây là lần thứ hai tôi bị truyền vào thế giới này.
Lần đầu tiên, tôi thành công công lược tên phản diện u ám, lấy được một tỷ phần thưởng nhiệm vụ rồi ung dung bỏ chạy.
Lần thứ hai, hệ thống lại tìm đến tôi, lần này càng hào phóng hơn, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể khiến ba tôi sống lại.
Tôi đã đồng ý.
Sau khi truyền vào, hệ thống mới chịu nói rõ nhiệm vụ.
Nó bảo tên phản diện u ám kia giờ không còn u ám nữa, nhưng đứa con trai mà tôi bỏ lại sau khi giả ch/ế/t thì ngày càng u ám hơn, lạnh lùng vô tình, có xu hướng kế thừa y hệt cha nó.
Vậy nên lần này nhiệm vụ của tôi là cứu rỗi tiểu phản diện u ám.
Tôi sống c/h/ế/t không chịu.
Lần trước tôi bỏ rơi phản diện rồi chạy trốn, hắn còn nói dẫu chân trời góc bể cũng sẽ truy sát tôi đến cùng.
Tôi có mấy mạng đâu mà còn dám chạy đến trước mặt hắn?
Hệ thống bắt đầu dỗ dành.
“Chẳng lẽ cô không muốn ba mình sống lại sao?”
“Ba tôi sống lại, nhưng tôi lại lăn ra c/h/ế/t, vậy ông ấy vui được chắc?”
“Thế cô không lo con trai mình đi sai đường à?”
“Cha nó còn chẳng lo, tôi lo làm gì?”
Hệ thống bị tôi chọc tức đến mức treo máy ngay tại chỗ.
Mà nó lại treo đúng lúc chẳng đúng chút nào.
Lần trước thân phận của tôi bị nó xóa đi, lần này còn chưa kịp cấp thân phận thì nó đã mất kết nối.
Tôi trở thành kẻ không hộ khẩu.
Bất đắc dĩ, tôi phải đi làm giấy tờ giả ở gầm cầu, rồi bắt đầu chạy giao đồ ăn.
Haiz.
Trời thì nóng, mạng thì khổ.
Cũng may hôm nay tôi vớ được một vị kim chủ.
Cho dù hệ thống có vĩnh viễn không khởi động lại, tôi vẫn có thể sống tiếp ở thế giới này.