Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/7fQu9Wedz6

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Khi hơi ấm của nước chạm vào da, tôi mới nhận ra mình đã bị Cố Dạ đưa về nhà, và còn đang tắm trong phòng tắm trong phòng của anh ấy!

Khi tôi quấn khăn tắm bước ra, Cố Dạ đang dựa vào cửa sổ sát sàn đọc sách.

Nghe thấy tiếng động, anh ngước mắt nhìn tôi, ngoắc ngoắc ngón tay nói: "Lại đây."

Tôi ngoan ngoãn đi tới, lại bị anh bóp chặt mặt.

"Tôi nên trừng phạt em thế nào đây?"

Tôi trừng lớn mắt.

Trừng phạt cái gì cơ?

"Cố tổng có thể trừ lương của tôi."

Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng cười lạnh: "Em thích Lâm Thù à?"

Tôi vội vàng lắc đầu: "Tuyệt đối không có!"

Làm sao tôi dám chứ!

"Tránh xa cậu ta ra, đừng để tôi biết em nói dối."

Cố Dạ đứng rất gần tôi.

Khi hơi thở nóng ấm phả vào cổ, tôi sợ đến giật mình.

Lập tức đứng dậy: "Cố tổng, tôi phải về."

Tôi cần tìm quần áo của mình.

Hệ thống lỗi thời chen vào: [Anh ta đã ném quần áo của cậu vào máy giặt rồi.]

Tôi: "..."

Tôi quay người: "Cố tổng, anh đã giặt quần áo của tôi sao?"

Cố Dạ: "Ừ."

Tôi nhìn chiếc áo choàng tắm trên người.

Chẳng lẽ anh ấy muốn tôi mặc thứ này về sao?

Tôi cẩn thận hỏi: "Cố tổng, có thể cho tôi mượn một bộ quần áo không?"

Cố Dạ nhìn thoáng qua chân tôi, đưa cho tôi một chiếc áo sơ mi trắng: "Mặc tạm cái này."

"Không có quần sao?"

Tôi mặc thế này ra ngoài có bị coi là biến thái không?

"Tối nay em cứ ở lại đây."

Tôi ngây người.

Cố Dạ nổi tiếng là người lạnh lùng vô tình.

Ngoài Lâm Thù ra, chẳng ai lọt vào mắt anh ấy.

Vậy mà anh ấy lại cho tôi ở lại nhà?

Nhìn người đang chăm chú nhìn mình, tôi thấy từ chối có vẻ hơi không biết điều.

Tôi chỉ đành gật đầu đồng ý: "Vậy tôi ở phòng nào?"

Cố Dạ nhấc mí mắt, lạnh nhạt nói: "Cùng tôi."

8

Tôi kêu lên: "Hệ thống, sao tình địch lại mời tôi ngủ chung? Cốt truyện của cậu có vấn đề rồi đấy!"

Hệ thống: "Ký chủ nói cẩn thận, hai người đàn ông ngủ chung thì có sao đâu? Hệ thống này quản lý các nhân vật công trong thế giới tiểu thuyết đều có đức tính lương thiện, hay giúp đỡ kẻ yếu."

"Cốt truyện tuy có hơi sai lệch, nhưng cậu nghĩ Cố Dạ sẽ để Lâm Thù dòm ngó cậu sao?"

Tôi nhất thời không tìm được lời nào để phản bác.

Thay quần áo xong, tôi đi loạng choạng hai bước với đôi chân trần lạnh cóng. Cũng may chiếc áo sơ mi của Cố Dạ đủ lớn để che đi những bộ phận quan trọng.

Hệ thống hét chói tai: [Chân ký chủ trắng quá, dài quá!]

[Câm miệng!]

Tôi nằm trên giường, lắng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm của Cố Dạ.

Chăn có mùi gỗ tuyết tùng của anh, dần dần, tôi chìm vào giấc ngủ.

9

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đang được Cố Dạ ôm chặt trong lòng.

Còn chiếc áo sơ mi trên người thì đã biến mất.

Chuyện gì thế này!

Mặt tôi đỏ bừng.

Hệ thống: [Trần Trình, đêm qua nửa đêm tôi thấy, anh ta không chỉ lột quần áo của cậu ra, mà còn ôm eo cậu, rồi nhìn chân cậu rất lâu.]

[Có lẽ Cố Dạ sợ ký chủ lạnh thôi, dù sao Hoàn Hoàn và Quả Quận Vương ở trong am ni cô cũng ôm nhau để sưởi ấm mà.]

Tôi bất lực không thốt nên lời: [Ít xem phim truyền hình thôi!]

Tôi vừa định đứng dậy, Cố Dạ ôm càng chặt hơn, giọng khàn khàn: "Đừng động đậy."

Tôi không dám nhúc nhích nữa.

Tim đập như trống bỏi, sau vài phút dày vò.

"Tối qua em cứ kêu lạnh, rồi chui vào lòng tôi."

Cố Dạ nghiêm túc nói câu này.

Nếu không phải tôi đã sớm biết mọi chuyện, chắc tôi đã sợ hãi lắm rồi.

Nhưng đối diện là Cố Dạ, tôi chỉ có thể đành ngậm bồ hòn làm ngọt: "Xin lỗi Cố tổng, lần sau sẽ không thế nữa."

Trong lòng lại thầm nghĩ, tôi sẽ không bao giờ ngủ chung giường với Cố Dạ nữa!

 
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo