Thú Thế Làm Ruộng Làm Xây Dựng - Chương 69

Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chương này đã bị khóa!

MỞ KHÓA NGAY?

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và

MỞ ĐƯỜNG DẪN để mở khóa toàn bộ chương truyện!

👉 https://s.shopee.vn/2VewrkrIyO

MÊ TRUYỆN XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN QUÝ ĐỘC GIẢ!

Mãng Cửu sắc mặt lạnh lùng, giọng điệu băng giá, một chữ "cút" trực tiếp nện vào mặt Mãng Nhị.
 
Lạnh lùng như vậy cũng không dập tắt được nhiệt tình của Mãng Nhị, nói gì cũng phải ôm một cái!
 
Đây chính là anh em ruột thịt, người em ruột thịt sợ anh ta chết đói trong mùa đông!
 
"Em trai!!"
 
Mãng Nhị lao tới.
 
Gân xanh trên trán Mãng Cửu giật giật, giơ tay đấm một quyền.
 
K.O!
 
Mãng Nhị ôm cằm bị đấm, đau đến rơm rớm nước mắt.
 
"Tại sao lại đánh anh." Vẻ mặt ấm ức.
 
Mãng Cửu lạnh lùng vô tình "Phiền."
 
Mãng Nhị bĩu môi, xoa xoa cằm, quay mặt nói với Trương Thự Quang đang há hốc mồm: "Thự Quang cậu xem tôi bị đánh rồi này, có thể cho tôi ở lại ăn một bữa cơm không?"
 
Trương Thự Quang khép miệng lại, cái miệng vì quá ngạc nhiên mà hơi há ra, rất bất đắc dĩ nhìn Mãng Cửu.
 
Cùng một mẹ sinh ra, tuy cách nhau vài năm, sao tính cách hai đứa lại khác nhau nhiều như vậy, chẳng lẽ thực sự là do vấn đề huyết thống của người cha, xuất hiện đột biến gen?
 
Ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu, Trương Thự Quang đối diện với Mãng Nhị đang tươi cười, gật đầu nói: "Được, anh Mãng Nhị anh mang nhiều cá như vậy cho tôi, giữ anh lại ăn cơm là phải."
 
Mãng Cửu hừ lạnh một tiếng "Anh đi săn không ăn no à?"
 
Mãng Nhị cười hề hề, không để ý đến thái độ của em trai, chỉ cười híp mắt nhìn Trương Thự Quang, giải thích một câu: "Đồ Thự Quang làm, no đến mấy anh cũng ăn được."
 
Mãng Cửu nghiến răng ken két, lại muốn đấm anh ta rồi.
 
Trương Thự Quang căn bản không phát hiện ra sự bùng nổ cảm xúc của Mãng Cửu lúc này, được công nhận và khen ngợi tay nghề nấu nướng, cậu rất vui vẻ.
 
"Bữa trưa định làm chút đặc biệt, anh Mãng Nhị chắc chắn chưa ăn bao giờ."
 
Mãng Nhị liên tục gật đầu "Đúng đúng đúng, Thự Quang cậu giỏi thật, biết nhiều thứ như vậy, à." anh ta đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, lục lọi trong mấy tấm da ngắn lông màu xám vàng nguyên vẹn vứt trên đất, lấy ra hai cành cây đưa qua "Cậu xem cái này dùng được không."
 
Trương Thự Quang nhận lấy, trước tiên nhìn nhìn, rồi lại ngửi ngửi.
 
"Ừm?" Cậu nghiêng đầu, trong mắt lóe lên chút nghi hoặc, lại ghé sát vào ngửi ngửi, rồi bẻ một chút bỏ vào miệng nhai nhai.
 
Mãng Cửu đưa tay ngăn cậu, không biết là cái gì sao lại trực tiếp bỏ vào miệng.
 
Trương Thự Quang bị giữ cổ tay, thấy Mãng Cửu trầm mặt, cười nói: "Không sao không sao, tôi chỉ nếm thử thôi, anh Mãng Nhị mang về chắc chắn không có độc, cành cây này có một mùi thơm rất đặc biệt."
 
"Tìm thấy ở đâu vậy?" Cậu hỏi Mãng Nhị.
 
Mãng Nhị gãi đầu "Không biết."
 
Mãng Cửu lại hừ một tiếng "Anh ta biết gì chứ."
 
Mãng Nhị cũng khá xấu hổ, anh ta thực sự không biết cành cây này từ đâu ra, lúc đó anh ta ăn no rồi, đi dạo trong rừng tiêu cơm, rồi cành cây bị vướng vào vảy rơi xuống, anh ta biến về hình người mới phát hiện ra.
 
Ngửi thấy mùi thơm khá dễ chịu, anh ta liền mang về cho Trương Thự Quang, nghĩ rằng đối phương biết nhiều thứ, không chừng sẽ dùng được.
 
Trương Thự Quang luôn cảm thấy hình như mình đã từng ăn cái mùi này ở đâu đó, nhưng hình dáng có lẽ không phải như vậy.
 
Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên, cậu ngạc nhiên xem xét kỹ cành cây nhỏ trong tay, lại đưa lên mũi hít mạnh "Quế!"
 
"Ừm?" Hai anh em quay mặt nhìn cậu.

Trương Thự Quang nắm chặt tay Mãng Nhị, kích động hỏi: "Nhị ca anh thực sự không nhớ đã cọ vào ở đâu sao? Anh nghĩ kỹ đi, cái này là gia vị rất quan trọng đấy!" Nếu đúng là cây quế, vậy sau này cậu hầm thịt sẽ thơm hơn nữa! Hơn nữa cậu nhớ quế có thể dùng làm thuốc.
 
Ánh mắt Mãng Cửu thay đổi, đưa tay kéo Trương Thự Quang ra xa một chút, nói: "Tôi biết chỗ nào có loại cây này, ngày mai tôi dẫn cậu đi."
 
Mãng Nhị chớp chớp mắt, không phải đang hỏi anh ta sao? Nhưng nghĩ đến em trai mình hiếm khi chủ động thân cận với á thú nhân, liền cười nói: "Đúng, tôi thực sự không biết đã cọ vào ở đâu, nhưng chắc là ở bình nguyên Mãng Hoang, lần này đội săn bắn của chúng tôi đi về từ bên đó."
 
Trương Thự Quang quay mặt nhìn Mãng Cửu, Mãng Cửu nhìn Mãng Nhị, nói: "Chúng tôi đi săn sẽ đi xa hơn một chút, bình nguyên Mãng Hoang gần Rừng Đen, nhiều cây, có thể đi tìm xem, dù không có cậu cũng có thể đến đó xem có quả khác không, cái bí ngô kia cậu cũng muốn mà."
 
Trương Thự Quang gật đầu, đúng, còn bí ngô, chiều cậu phải đan xong cái giỏ tre, nếu không ngày mai đi mà tìm được đồ tốt, cậu cũng không có cách nào mang hết về.
 
Mãng Nhị ở bên cạnh mắt đầy ngạc nhiên nhìn Mãng Cửu, anh ta vừa nãy hình như nghe thấy Mãng Cửu nói rất nhiều, sao có thể? Em trai anh ta không phải là người lười mở miệng nhất sao?
 
Mãng Cửu liếc xéo Mãng Nhị.
 
Trương Thự Quang bỏ qua hành động ghét bỏ Mãng Nhị một chiều của Mãng Cửu, vẻ mặt vui vẻ xách mấy con cá lớn Mãng Nhị mang về, miệng ngân nga hát, đi rửa cá.
 
Mãng Cửu lười để ý đến anh trai mình, đi đến bên cạnh Trương Thự Quang, hỏi: "Tôi có thể làm gì?"
 
Trương Thự Quang mổ bụng cá, moi hết nội tạng ra, cạo sạch vảy, rồi đặt lên thớt bên cạnh, tay cầm dao xương quay mặt nói: "Cậu xem này, như vậy."
 
Tay dao vừa hạ xuống, hai miếng thịt cá đã được cậu cắt ra để sang một bên, rồi trực tiếp ném đầu và đuôi cá còn dính một đoạn xương vào nồi đá đầy nước bên cạnh.
 
Cậu tiếp tục xử lý thịt cá, thái thịt cá thành những lát mỏng để vào chậu gỗ bên cạnh.
 
"Được không?"
 
Mãng Cửu gật đầu "Được." Hắn lấy một con dao xương lớn hơn một chút, tốc độ thái thịt cá nhanh hơn cả Trương Thự Quang vừa nãy.
 
Trương Thự Quang nhướn mày "Tay nghề dùng dao của cậu giỏi hơn tôi nhiều."
 
Mãng Cửu khẽ nhếch môi với cậu "Anh không phải là muốn rửa mấy con tôm càng xanh kia sao, bảo Mãng Nhị giúp anh rửa đi."
 
"Được." Trương Thự Quang cười gật đầu.
 
Trương Thự Quang dùng bàn chải làm từ cỏ gai để rửa tôm càng xanh, phát hiện khá dễ dùng, tôm càng xanh ở đây con nào con nấy to, rửa cũng thuận tay.
 
Mãng Nhị rửa theo mấy con, rồi nói với Trương Thự Quang: "Cậu đi bận việc khác đi, cái này tôi rửa."
 
Trương Thự Quang cũng không khách sáo với anh ta, vì định làm ba món một canh, cậu vẫn phải chuẩn bị một số thứ khác.
 
Trong nồi đá đã sôi canh cá, đầu và xương cá tươi nấu ra nước canh màu trắng sữa, khiến hai anh em đứng bên cạnh rất ngạc nhiên.
 
Trương Thự Quang bỏ hai hạt ma tiêu vào canh, rồi lại cho măng tươi đã thái vào nấu cùng.
 
"Nếu có rau khác thì tốt." Mấy ngày nay ngoài khoai tây và măng ra chỉ có rau địa bì, ăn đi ăn lại, cậu hơi ngán rồi.
 
Mãng Cửu ở bên cạnh nghe thấy cậu lẩm bẩm, nói: "Sau mùa tuyết rau dại quả dại không nhiều."
 
"Tôi biết, mùa xuân mà, mùa cây nảy mầm." Trương Thự Quang bĩu môi, thấy Mãng Cửu có vẻ không hiểu lắm, liền cười giải thích một câu "Chúng tôi chia một năm thành bốn mùa, xuân hạ thu đông, mùa xuân chính là lúc các anh nói sau mùa tuyết tuyết tan, mùa hè là mùa mưa các anh nói, rất nóng và nhiều mưa, mùa thu là khoảng thời gian sau mùa mưa trước mùa tuyết, mùa rau dại quả dại chín nhiều nhất, cũng là mùa thu hoạch, mùa đông là mùa tuyết, rất lạnh và có tuyết, nhưng không phải tất cả mọi nơi đều có tuyết vào mùa đông, nhưng nhiệt độ sẽ rất thấp."
 
Mãng Cửu khẽ gật đầu "Một năm?"

"Ừ, mười hai tháng là một năm, đợi không có ai khác ở đây tôi dạy cậu nhé, còn chữ số nữa, cậu thông minh như vậy chắc chắn học rất nhanh." Trương Thự Quang hăm hở, cậu đột nhiên tìm thấy niềm vui sau khi đến thế giới khác.
 
Mãng Cửu mím môi cười "Được, anh dạy tôi."
 
Mãng Nhị ngẩng đầu nhìn hai bóng lưng đang chụm đầu vào nhau không biết thì thầm gì đó, bĩu môi.
 
Anh ta chỉ là kẻ thừa!
 
"Rửa xong rồi, cái này không có mấy thịt, ăn thế nào?" Anh ta ném con tôm càng xanh cuối cùng vào thùng "Còn những cái này là gì?"
 
Trương Thự Quang giải thích: "Đó là ốc vặn, bây giờ chưa ăn được, phải để một đêm cho nó nhả hết cát ra, nếu không ăn vào nhiều cát lắm sạn răng."
 
Mãng Nhị gật đầu, vẻ mặt không hiểu lắm.
 
Mãng Cửu: "Đừng để ý đến anh ta, thịt cá thái xong rồi, muốn làm thế nào?"
 
"Tôi làm là được rồi, hai anh chắc lâu rồi không gặp, có thể ra bên cạnh ngồi trò chuyện." Cậu nói xong, đặt ống trúc to đựng nước và hai cốc nước lên bàn "Vừa uống vừa nói chuyện."
 
Mãng Cửu ghét bỏ nhìn Mãng Nhị, Mãng Nhị thì rất tự nhiên ngồi xuống bàn, sờ sờ miếng vảy giáp dùng làm mặt bàn, rất ngạc nhiên hỏi: "Hai người mang về chim khủng long à?"
 
"Ừ." Mãng Cửu rót một cốc nước, quay người đưa cho Trương Thự Quang "Uống nước đi.”
 
Trương Thự Quang nói lời cảm ơn, uống hết nước rồi đưa cốc cho hắn, sau đó lấy một ống trúc to dày đến, đập trứng vịt vào trong.
 
Cậu liên tiếp đập hai mươi quả trứng vịt mới dừng tay, bên kia Mãng Nhị đối với chuyện Mãng Cửu và họ săn được một con chim khủng long, hết kinh ngạc lại hốt hoảng.
 
"Không ai bị thương chứ?"
 
"Ừ." Mãng Cửu rất nể mặt đáp một tiếng "Mãng Nguyệt và Lang Thanh không động tay."
 
"Không động tay?" Mãng Nhị nhíu mày, quay mặt nhìn về phía hang động của Lang Thanh, sau đó quay đầu lại nói với Mãng Cửu: "Thực ra Lang Thanh cũng không còn nhỏ nữa, còn có thể theo đội săn bắn ra ngoài đã rất tốt rồi."
 
"Mãng Nguyệt cũng vậy." Mãng Cửu nói: "Bọn họ bằng tuổi nhau."
 
Mãng Nhị tiến lên một chút, mắt lén nhìn Trương Thự Quang, hạ giọng nói: "Lần này anh ra ngoài gặp người bộ lạc Tượng Nha rồi."
 
Mãng Cửu: "Ừ." Khu vực săn bắn của họ và bộ lạc Tượng Nha có một phần trùng nhau, nên nếu lần này đội săn bắn của Mãng Nhị đi về phía Rừng Đen, họ gặp thú nhân bộ lạc Tượng Nha cũng không có gì lạ.
 
Mãng Nhị trừng mắt hắn, hếch cằm về phía Trương Thự Quang "Tượng Văn bảo anh hỏi em, định khi nào thì sinh con với em gái anh ta."
 
"Không có lúc nào." Mãng Cửu lạnh giọng nói "Không thể nào."
 
"Không thể? Vậy ai có thể?" Mãng Nhị cười híp mắt nhìn hắn "Chẳng lẽ Thự Quang có thể?"
 
Mãng Cửu không để ý đến anh ta, không trả lời.


Bình luận
Quảng cáo tại đây
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 10 coin
Nếu không có mật khẩu mở chap bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo